Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 240 -




Mang theo nghi hoặc, nàng lật xem thử những quà tặng được khen thưởng trước đó, đối chiếu giữa hai lần khen thưởng, rốt cục cũng tìm ra được chỗ khác biệt trong đó.
Đầu tiên là trường học, lúc trước thứ nàng rút thăm được chính là bản thiết kế của "học đường", mà lần này là trường học, hai thứ khác nhau ở chỗ bản thiết kế lần này sẽ càng giống trường học trong trí nhớ của Điền Đường hơn, bên trong cũng có thể chứa được nhiều học sinh hơn một chút.
Còn có sự khác biệt giữa đường đất và đường đất bằng.
Đường đất bằng nhận được từ vòng xoay may mắn.
Đường đất thì đến từ phần thưởng thăng cấp thôn xóm cấp sáu lần này.
Từ phần thưởng lần này có thể thấy được, cho dù nàng không rút được đường đầm bằng ở vòng xoay may mắn, cũng có thể nhận được từ phần thưởng của nhiệm vụ thăng cấp thôn xóm.
So sánh mà nói, có thể thấy được đường đất bằng cao cấp hơn đường đất bình thường một chút.
Từ tiến độ nhiệm vụ có thể thấy được, đường đất bằng mà nàng sử dụng để xây lại đường, cũng có thể tính vào nhiệm vụ thăng cấp, đây cũng được coi như là một tin tốt.
Khen thưởng cuối cùng là xe ngựa, Điền Đường mở kho hàng ra, xác nhận lần khen thưởng này là cả ngựa lẫn xe, tâm tình lại tốt hơn một chút.
Trước mắt mà nói thì thôn Điền gia có rất nhiều xe ngựa, nhưng tất cả các xe ngựa đang có đều là do các thôn dân mang từ bên ngoài vào, nói thí dụ như xe ngựa của Bạch gia, bản thân Điền Đường cũng không có xe ngựa, vì vậy cho dù nàng muốn dùng xe ngựa, cũng phải tìm Bạch gia để mượn, hoặc là ngồi xe ngựa của Chu Lí Viễn.
Hiện tại có hai cỗ xe ngựa này, ít nhất nàng không cần đi khắp nơi tìm người mượn giống như lúc trước.
Tổng thể mà nói, phần thưởng lần này không kinh không vui, nhưng đều tính là thực dụng.
Nhiệm vụ cấp bảy vẫn giống như mấy lần trước, móc nối với phần thưởng thăng cấp thôn xóm cấp sáu, điểm đặc biệt duy nhất là ở chỗ số lượng thôn dân.
Lúc trước thôn xóm tăng cấp từ cấp một lên tới cấp sáu, mỗi lần thăng cấp số lượng thôn dân đều là gia tăng thêm một trăm người, lần này thì trực tiếp từ 600 nhảy tới 800, xem như là một bước đột phá khác biệt.
Điền Đường cố ý kiểm kê tài nguyên trong tay nàng.
6 mẫu ruộng tốt, 300 căn nhà, hơn 10 loại hạt giống, trong kho hàng của đại sảnh giao dịch còn có một lượng lớn lương thực tồn kho.
Cộng thêm vải bông, gạch, sắt tồn kho.
Cũng đủ cho thôn Điền gia trong thời gian ngắn sẽ không bị lâm vào cục diện thiếu lương thực, lúc này vừa đúng lúc có thể mở rộng số lượng nhân khẩu.
Điền Đường mở bản đồ khu an toàn, trước đó sau khi khu an toàn mở rộng đến 20 km vuông, nàng cũng nhanh chóng mở rộng bản đồ khu an toàn, lúc này nàng có thể nhìn thấy tình huống trong phạm vi 20 km vuông trên bản đồ.
Lò gạch và lò luyện sắt vừa được sắp xếp cách đây không lâu cũng đều hiện ra trên bản đồ.
Điền Đường xác nhận lại nhiệm vụ thôn xóm cấp bảy thêm một lần nữa.
Ngoài việc xây dựng dân số và học đường, điều khiến nàng quan tâm nhất vẫn là số lượng đường đất.
Nhìn từ số liệu này, hiện nay đường đất bằng được xây dựng thôn Điền Gia tổng cộng có 500 mét vuông, mà nhiệm vụ thôn cấp 7 cần 2000 mét vuông, nói cách khác nàng còn thiếu 1500 mét vuông.
Xây dựng đường đất bằng tính cả nguyên vật liệu thì giá cả của mỗi mét vuông là 50 đồng.
Giá cả của 1500 mét vuông là 75.000 đồng, tương đương với ngân lượng thì là 75 lượng.
Sau khi tính ra cái giá này, ngay cả Điền Đường cũng lắp bắp kinh hãi, không phải bởi vì đắt, mà là bởi vì quá rẻ.
Trong khoảng thời gian này nàng lục tục hoàn thành nhiệm vụ, thăng cấp thôn xóm, tuy rằng đồng thời cũng tiêu tiền để xây nhà gỗ mới, nhưng so sánh số tiền này với thu nhập của nàng, chỉ có thể xem như chín trâu mất một sợi lông, hơn nữa trong khoảng thời gian này thôn dân tới đây đều là người có tiền, số tiền xây nhà gỗ không chỉ không phải chi tiêu mà ngược lại đó còn là thu nhập.

Bạn cần đăng nhập để bình luận