Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 667 -




Chương 667:
“Tiểu muội…” Điền Nhị Nữ nghe Điền Đường nói, nhất thời chân tay đã trở nên luống cuống.
Điền Đường buông Điền Nhị Nữ ra, lui về phía sau một bước, mỉm cười nhìn Điền Nhị Nữ: "Ừm, chuyện mà nhị tỷ muốn làm, thì cứ đi làm, nếu tỷ cần hỗ trợ, bất cứ lúc nào cũng có thể tới để tìm ta.”
"Nhưng... Nhưng..." Tâm tư của Điền Nhị Nữ trở nên bối rối, trên mặt cũng đã lộ ra thần sắc hoang mang và kích động, một hồi lâu sau, nàng mới suy nghĩ một cách kiên định, nàng nhìn Điền Đường rồi nghiêm túc hỏi, "Nhưng muội muội là thần sứ , nếu người khác biết quan hệ của chúng ta, sẽ cảm thấy ta sẽ làm mất mặt của ngươi thì làm sao bây giờ?”
Điền Đường nghiêng đầu, trong mắt cũng có vài phần nghi hoặc, "Nhưng nếu như không có người đi làm ruộng, lương thực để cho dân chúng ăn hằng ngày sẽ từ đâu mà tới?"
Điền Nhị Nữ cúi đầu, nhéo nhéo ngón tay của mình, "Nhưng người trồng trọt là chân lấm tay bùn, trên người cũng rất bẩn thỉu, tất cả mọi người đều nói vẫn là nhà xưởng tốt, nếu có thể thi vào nhà xưởng, làm sao sẽ có người nguyện ý làm ruộng? Ta rõ ràng là tỷ tỷ của ngươi, nhưng thậm chí ngay cả nhà xưởng cũng không thể thi vào, ta là người không có tiền đồ nhất trong tất cả các tỷ muội, nếu như bị người biết được, người khác nhất định sẽ nói xấu."
Điền Đường nhíu mày, vừa muốn nói, đã bị Điền Nhị Nữ cắt đứt.
“Ngươi không nói ta là tỷ tỷ của ngươi với những người khác, ta cũng sẽ không nói về chuyện này với người khác, nếu người khác đều không biết, cũng sẽ không có người nói chuyện phiếm về ngươi!”
Sau khi nói xong, chính nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên những điều mà nàng đã nói lúc trước, mọi thứ đều là vì làm nền, để có thể nói ra những lời này ở sau cùng.
“Nhị tỷ!” Thần sắc của Điền Đường đã trở nên nghiêm túc.
Cả người của Điền Nhị Nữ đều run lên, cẩn thận từng li từng tí nhìn Điền Đường, cho dù là nàng, cũng nhận thấy được tâm tình của Điền Đường cùng với ngữ khí đều đã thay đổi: "Tiểu muội, ngươi tức giận rồi sao?"
“Đúng vậy, ta cảm thấy tức giận, hơn nữa ta còn rất tức giận.” Điền Đường xụ mặt nói, “Ta tức giận bởi vì nhị tỷ cũng không có lý tưởng của riêng mình, thậm chí ngay cả thứ mà mình thích cũng không dám nói ra miệng.”
Ánh mắt của Điền Nhị Nữ lóe lên, không dám trực tiếp nhìn thẳng vào Điền Đường.
"Nói thật, ngay từ đầu ta cũng có thể bắt buộc các ngươi học tập, ta so với các ngươi còn hiểu rõ sự khác biệt giữa học tập cùng với không học tập, trong đó chênh lệch ở một số thời điểm cũng có thể dùng câu cách biệt một trời một vực để hình dung, vì muốn tốt cho các ngươi, điều ta nên làm nhất chính là không màng đến nguyện vọng của các ngươi, bức ép các ngươi ngây ngốc trong trường để đọc sách, lấy tính tình của các ngươi, tin tưởng sẽ không có bất cứ người nào cự tuyệt.” Điền Đường nói xong, liền hít sâu một hơi, lẳng lặng mà nhìn Điền Nhị Nữ, “Nhưng ta không làm, ngươi có biết là tại sao không?”
Điền Nhị Nữ lắc đầu.
“Bởi vì có ta ở đây.” Điền Đường nhìn Điền Nhị Nữ. "Đọc sách quả thật có thể thay đổi cuộc đời của một người, nhưng nó dựa trên cơ sở của người bình thường, nhưng đối với một số người mà nói, đọc sách là chuyện dày vò hơn cả bất cứ chuyện gì, ta cho các ngươi tự do lựa chọn, là bởi vì ta hy vọng các ngươi đều có thể cảm nhận được vui vẻ cùng hạnh phúc, chuyện quan trọng nhất, mặc kệ các ngươi đi đến đâu trên con đường mà các ngươi đã lựa chọn, chỉ cần có ta ở đây, cả đời này của các ngươi đều có thể an ổn mà sinh hoạt."
“Nông phụ cũng được, công nhân cũng được, đều là lựa chọn cá nhân, đại tỷ thì thích dệt vải, nàng cũng đã đi, ngươi thích trồng trọt, ta cũng sẽ đồng ý.”
“Ngươi cảm thấy công nhân cao hơn nông dân một bậc, ngươi cũng có thể đi thi, với thành tích của ngươi, muốn thi vào nhà xưởng cũng không khó.”
“Nhưng ngươi không lựa chọn đi trên con đường kia, cho dù ngươi có thể thi vào nhà xưởng, ngươi vẫn lựa chọn đi trồng trọt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận