Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 779 -




Lò luyện sắt tạm thời không cần để ý,dù sao cũng phải chờ cho đến khi toàn bộ khoáng sắt được đưa vào phạm vi trấn Thần Linh, lại xử lý chuyện này.
Ngoại trừ lò luyện sắt, khen thưởng lớn nhất trong lần này là khu an toàn.
Khu vực an toàn có diện tích 100 km vuông, khi nhận được phần thưởng, phạm vi khu an toàn tăng lên trực tiếp, nhưng phần này của khu an toàn vẫn chưa được sử dụng.
Điền Đường mở bản đồ khu an toàn và nhắm ngay mục tiêu vào quặng sắt, định sử dụng khu an toàn vừa mở rộng để tiến hành khai thác bao trùm, không nghĩ trên bản đồ trực tiếp xuất hiện một nút được đánh dấu là khai thác quặng sắt (cỡ trung).
[Có khai thác [quặng sắt (cỡ trung)] không?]
[Có]
[Chúc mừng người chơi, khai thác [quặng sắt (cỡ trung)] thành công]
Điền Đường nhìn qua phạm vi khu vực an toàn, vốn tưởng rằng sẽ mở rộng tương đối nhiều, nhưng không ngờ lại chỉ tăng 2 km vuông, chỉ là phần nhỏ của diện tích khu an toàn được tặng từ nhiệm vụ [ quặng sắt ] này.
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, cái này cũng khá bình thường. Rốt cuộc, 2 km vuông tương đương với 3000 mẫu đất, từ đơn vị này xem, quặng sắt này thực sự không tính là nhỏ. Chỉ là trong thời gian này, nàng đã quen dần với việc sử dụng km vuông làm đơn vị, mới có thể theo bản năng cho rằng sau khi khai thác quặng sắt cũng có thể làm tăng diện tích khu an toàn.
Sau khi khai thác khu vực quặng sắt, Điền Đường đả thông hoàn toàn khu vực quặng sắt với trấn Thần Linh. Sau đó, nhân lúc đêm đã khuya, nàng đã di dời những dãy núi ảnh hưởng đến sự thông hành của hai nơi.
Đến thời điểm hiện tại, việc khai thác trấn Thần Linh làm cho không còn nhiều khu vực có thể cư trú được nữa. Điền Đường cũng không còn như lúc đầu di dời toàn bộ những dãy núi, mà thay vào đó, nàng chỉ di chuyển một phần nhỏ tùy theo nhu cầu thực tế.
Sau khi hoàn thành việc khai thác toàn bộ, Điền Đường lại tiến hành khai thác một phần thuộc huyện Tân Hà và huyện Thông Giang để chuẩn bị cho việc chiếm lĩnh hoàn toàn hai huyện này trong tương lai.
Mọi chuyện không quá phức tạp, nhưng trước mắt trấn Thần Linh Trấn chiếm diện tích càng lúc càng lớn, về một số phương diện nàng cần cẩn thận suy xét các chi tiết, bao gồm cả phát triển trong tương lai khi tiến hành khai thác tiếp theo, tất cả đều phải được lập kế hoạch cẩn thận.
Khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống, Điền Đường cũng đã hoàn thành việc bao phủ khu an toàn, trong tay nàng để lại một phần nhỏ khu an toàn tự chọn, để chuẩn bị cho bất cứ tình huống phát sinh nào.
Ngày hôm sau, Điền Đường vẫn như cũ dậy muộn, nhưng có người thức rất sớm.
Ngoài trấn Thần Linh, ở phụ cận khu mỏ chính, nha hoàn mở cửa sổ ra, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ liền cảm thấy có điều gì đó không thích hợp, ngạc nhiên mà nhìn nơi xa.
“Quận chúa!”
“Chuyện gì hoảng loạn như vậy?”
“Quận chúa, ngài nhìn xem nơi đó, có phải thiếu một ngọn núi không?”
“Sao có thể? Ngươi hoa mắt phải không?” Quận chúa Minh Tâm bật cười, đi đến cửa sổ, ánh mắt cũng nhìn nơi xa. Khi nhìn thấy, nàng cũng trở nên kinh ngạc một chút, nếu là địa phương khác liền có thể bỏ qua, nàng phỏng chừng cũng không nhất định có thể xác nhận, nhưng phương hướng đó rõ ràng là phương hướng của quặng sắt.
Vào ngày hôm qua, nàng đã nhìn về hướng đó không chỉ một lần, có thể khẳng định nơi đó có một dãy núi non cao ngất. Nhưng lúc này, ngọn núi ấy lại biến mất, chỉ còn một vùng đất bằng phẳng.
“Quận chúa, chẳng lẽ là…” Nha hoàn thấp giọng nói, lời nói chưa rõ là cái gì nhưng trong lòng hai người đều biết rõ ràng.
Quận chúa Minh Tâm hít sâu một hơi: “Ngoại trừ nàng, người khác không ai có khả năng và bản lĩnh này.”
Nàng vẫn nhìn nơi xa, ánh mắt sâu xa, đột nhiên một nụ cười hiện lên trên môi: “Đan Thúy.”
“Vâng, quận chúa.” Nha hoàn cúi đầu đáp, giơ tay lên đỡ tay Quận chúa Minh Tâm.
“Khởi hành hồi kinh đi.” Quận chúa Minh Tâm nhìn sâu vào dãy núi nơi xa đã biến mất, quay đầu lại, “Kế tiếp có thể sẽ rất rối ren, ta thật muốn xem vị hoàng huynh kia của ta còn có thể làm những việc ngu xuẩn gì nữa không.”
“Trấn Thần Linh cùng khu quặng…”
“Đều giao cho nàng đi, quặng sắt ở nàng trong tay tốt hơn so với ở trong tay ta, nữ tử kia thực sự quan tâm bá tánh, cũng có thể đứng ở góc độ của một nữ tử, đem lại cuộc sống bình yên thực sự cho các nữ nhân trên thế gian. Chỉ có nhân tài như vậy mới có thể thật sự mang lại sự bình yên cho thiên hạ này.”
“Quận chúa đánh giá vị kia thật cao.”
“Không phải ta đánh giá cao, mà là nàng thật sự tốt, hiện tại ngươi còn không hiểu, sau này ngươi tự nhiên sẽ hiểu.”


Bạn cần đăng nhập để bình luận