Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 923 -




Lý Nhị Trụ xách ấm nước lên cao, rồi đổ nước từ trong phễu ở trong tay của Thích Cố xuống, nước xuyên qua phễu tiến vào bên trong bát lớn, lúc này Thích Cố mới có thể cảm giác được nhiệt độ ở trong tay, nhưng nhiệt độ như vậy cũng sẽ không khiến hắn buông tay.
Thích Cố còn muốn hỏi một câu khác, tốc độ rót nước của Lý Nhị Trụ lại càng lúc càng nhanh, mắt thấy nước ở trong cái phễu sắp tràn ra, hắn liên tục hô ngừng, trong thanh âm còn có chút phẫn nộ cùng với sự bất mãn, vả lại hắn hô không phải là "Quân sư", mà là cái tên: "Lý Nhị Trụ!"
Lý Nhị Trụ yên lặng đặt ấm nước nóng ở trong tay xuống, làm như không nhận ra sự phẫn nộ của Thích Cố, chỉ vào phễu nói: "Tướng quân ngươi xem, nếu chậm rãi đổ xuống, tướng quân sẽ không có phản ứng, giống như phủ Lâm Xuân bây giờ vậy, nhưng nếu nước chảy nhanh hơn, nước tràn ra có thể làm bỏng tướng quân, lúc này, phủ Lâm Xuân mới có phản ứng.”
Thí nghiệm trắng trợn như vậy, cho dù là Thích Cố, cũng có thể vừa xem là hiểu ngay.
Thích Cố nhìn Lý Nhị Trụ, lại cúi đầu nhìn cái phễu và cái bát lớn ở trong tay, đột nhiên linh quang của hắn đã lóe lên: "Nếu cứ từ từ đổ xuống, nước này sẽ không có vấn đề gì, ngược lại khi đến cái bát lớn, nước nóng cũng sẽ từ từ biến thành nước ấm?"
"Tướng quân không phải là hỏi vì sao bây giờ phủ Lâm Xuân cũng không có phản ứng sao? Thực ra cũng giống như nước này, bọn họ cũng không nhận ra sức nóng, kỳ thực những năm này xung quanh đều là lưu dân, ngẫu nhiên có lưu dân xông loạn cũng là chuyện rất bình thường, bọn họ cũng cho rằng những lưu dân này cùng lắm cũng chỉ là dòng nước bình thường.” Lý Nhị Trụ nói chuyện, nghĩ tới thái độ của Từ Triết bình thường cùng với lúc nói chuyện với người khác, hắn đã bắt chước biểu tình của Từ Triết để đối mặt Thích Cố, "Kỳ thật tốc độ chúng ta đưa lưu dân hiện tại cũng đã rất nhanh, hiện tại phủ Lâm Xuân cũng không biết phía sau những lưu dân này còn cất giấu rất nhiều lưu dân, thứ chân chính gây nguy hại với phủ Lâm Xuân cũng chính là người ở phía sau đám lưu dân."
Thích Cố gật đầu, trong lòng ít nhiều cũng có chút áy náy, hắn còn tưởng rằng lúc trước Lý Nhị Trụ thật sự muốn làm bỏng hắn, vội vàng trả lời: "Đúng vậy, quân sư nói rất đúng, là bản tướng quân ngu dốt.”
“Nhưng mà…” Lý Nhị Trụ vòng vo, khi ánh mắt của Thích Cố đảo qua, hắn đã tiếp tục nói, “Trước kia khi đọc sách ta đã có nghe qua một câu, gọi là "Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt*"."
(*): Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn
“Lời này ta cũng đã nghe qua.” Thích Cố thở phào nhẹ nhõm, trên mặt cũng đã để lộ ra vẻ vui sướng, “Quân sư cứ tiếp tục nói.”
Trong lòng của Lý Nhị Trụ cũng đã trợn trắng mắt, hắn đã cho rằng mình đã đủ mù chữ rồi, không nghĩ tới Thích Cố so với hắn lại càng mù chữ hơn, nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn tiếp tục nói, "Nếu để cho phủ Lâm Xuân nhận ra tất cả đều là kế sách của chúng ta, có lẽ bọn họ sẽ lập tức tìm ra biện pháp đối phó khác, cho nên thay vì để cho những dòng nước này từng chút một chảy xuống, làm cho bọn họ cảm giác được dòng nước nóng hổi từng chút một, còn không bằng đổ nhanh một chút.”
Lý Nhị Trụ lần nữa giơ ấm nước lên, đem nước ở trong ấm trực tiếp đổ vào trong chén lớn, nước vừa đổ xuống, khói nóng ở trong chén lớn cũng trực tiếp xông lên.
Thích Cố ở bên cạnh chén lớn trong nháy mắt cũng đã cảm giác được hơi nóng của chén lớn.
“Quân sư, kế sách như vậy quả thật là tinh diệu đến cực điểm, ta đây liền đi hiến sách cho Quảng An Vương, để cho hắn mau chóng đuổi càng nhiều bá tánh tới phủ Lâm Xuân, ta cũng không tin, nhiều người như vậy chen qua, phủ Lâm Xuân còn có thể bình yên, đến lúc đó chúng ta nhất định có thể không cần phí bất kỳ sức lực nào mà cũng có thể đem phủ Lâm Xuân đoạt lại."
Nói xong, Thích Cố đã lập tức xoay người rời đi, mãi cho đến khi ra khỏi cửa cũng không quay đầu lại để nói lời đa tạ với Lý Nhị Trụ.
Lý Nhị Trụ đặt ấm nước lên trên bàn.
Lão Ngũ nhìn động tác của hắn, nhịn không được liền vươn hai ngón tay cái, thấp giọng nói: "Kế này của Lý đại nhân quả thật rất tinh diệu, hơn nữa cách dùng cũng vô cùng tốt, đừng nói là Thích tướng quân, cho dù là thuộc hạ cũng cảm thấy biện pháp này cũng thật sự rất tốt.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận