Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1031 -




Lý Nhị Trụ nghiêm túc vỗ túi bạc trong lòng ngực, nụ cười trên mặt chân thành hơn rất nhiều: “Đương nhiên, tướng quân yên tâm, ta nhất định sẽ làm việc tốt.”
Hạ Tùng Dương nhìn hắn thật sâu, thấy trên mặt hắn vẫn mang theo nụ cười nịnh nọt, không kiên nhẫn phất ta chỉ bên ngoài.
“Được rồi!” Lý Nhị Trụ lên tiếng, ôm một túi đồ ăn nhanh chóng chạy đi ra ngoài.
Sau khi rời đi doanh trại đóng quân tạm thời, nụ cười trên mặt Lý Nhị Trụ đã tắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua, tìm một phương hướng bước nhanh đến.
Khi những ngôi nhà xung quanh ngày càng rách nát, tốc độ bước của Lý Nhị Trụ cũng ngày càng chậm rãi.
Dọc theo đường đi, hắn cũng gặp qua rất nhiều người, nhưng không ai khiến hắn cảm thấy khó chịu hơn người ở đây.
“Hô hô ——” bên cạnh truyền đến âm thanh quái dị.
Lý Nhị Trụ quay đầu nhìn thoáng qua, lắc đầu, chỉ về phương hướng khác.
Chỉ chốc lát sau, hắn đến một góc hẻo lánh bốn bề vắng lặng.
Người phía sau theo sau bước vào “Nhị Trụ, bọn họ dễ dàng thả ngươi như vậy?”
“Hắn bảo ta đi thăm dò việc sửa đường,” Lý Nhị Trụ quay đầu lại, “huyện Lâm Xuân bên kia thế nào, lúc trước những gì ta bảo ngươi ngươi truyền đạt đã truyền đạt chưa?”
Người đứng đối diện hắn không phải người khác, chính là Vương Trường lúc trước cố ý chạy trở về báo tin, nghe Lý Nhị Trụ dò hỏi, hắn lập tức gật đầu; “Đã truyền, người bắt ngươi lúc trước là Hạ Tùng Dương, là đại tướng quân thuộc thế lực Nhân Vương, có một danh hiệu là ‘Tuyệt Địa tướng quân’, chỉ là phong cách hắn đánh giặc cực kỳ quá mức, hiện tại Thạch tướng quân cùng Ngô tướng quân đang nghiên cứu cách đối phó hắn.”
“Tuyệt Địa tướng quân?” Lý Nhị Trụ nhíu mày, “Ta giống như nghe nói qua danh hiệu hiệu, có phải đó là vị tướng quân điên rồ mà chúng ta đã gọi trước đây không?”
“Đúng đúng đúng, hẳn là hắn,” Vương Trường lập tức gật đầu, “Bất quá hắn cũng giống như không có cách nào đối với ngươi.”
Lý Nhị Trụ ngẩng đầu nhìn hắn: “Sao?”
Vương Trường cười một tiếng: “Ta đều nhìn thấy, ngươi ở đó la lối khóc lóc lăn lộn, ta cũng nhìn thấy ngươi đi ra, lúc này mới cố ý lại đây tìm ngươi, muốn hỏi ngươi thử ta có thể làm chuyện gì.”
“Cách xa như vậy, làm sao ngươi biết?” Lý Nhị Trụ nhìn về phía tường thành của khu Lâm Xuân, bằng mắt thường chỉ có thể nhìn thấy bóng người mơ hồ trên tường thành, về phần những người phía trên đến cùng đang làm gì, hắn có nhìn kỹ bao nhiêu cũng không thấy rõ.
“Là đồ thần sứ đại nhân cấp cho, gọi là cái gì kính viễn vọng,” Vương Trường hưng phấn nói, chỉ là dùng miệng nói còn chưa đủ, bắt đầu khoa tay múa chân, “Chỉ là một đồ vật nhỏ như vậy, được bao phủ bởi một màu đen như mực, chỉ cần đặt thứ này trước đôi mắt, lại giữ và chuyển động ống chuyển, có thể nhìn thấy rõ ràng, ngay cả mặt ngươi đều có thể xem rõ.”
Trên mặt Lý Nhị Trụ mang theo vài phần tò mò: “Thực sự tốt như ngươi nói?”
“Đương nhiên, hơn nữa ta còn đoán được nguyên lý của thứ này, gọi là cái gì thấu kính, không phải lúc trước ngươi nói với ta sao,” trong giọng Vương Trường tràn đầy kích động, “Hiện tại Thạch tướng quân và Ngô tướng quân vẫn còn đang chơi, nếu không phải ta muốn tới tìm ngươi, ta chắc chắn cũng muốn chơi nhiều hơn.”
“Ngươi không nói sớm, ta lén trở về nhìn xem,” Lý Nhị Trụ nói, khi chuẩn rời bị đi, nhét túi lớn vào trong tay Vương Trường, “Đúng rồi, cho ngươi cái này, có đồ ăn bên trong, ngươi gọi người phân cho bá tánh nơi này.”
Nói xong, hắn bước nhanh hai bước, lại quay người lại, mở ra túi trong tay Vương Trường, lấy ra gà hắn đã cắn qua lúc trước: “Tuy là gà này không ăn ngon lắm, nhưng ta đã cắn một miếng, vẫn là để ta mang đi theo.”
Lúc này đây, hắn lặng lẽ trượt đi từ phía bên kia, đi vài bước cắn một miếng thịt gà.
Vương Trường duỗi tay, muốn gọi người lại, nhưng nhìn Lý Nhị Trụ đã đi xa, chỉ có thể gãi đầu, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Ta còn không nói cho ngươi thần sứ đại nhân cũng đang ở đó, kệ đi… dù sao chính ngươi trở về là có thể thấy được.”

Huyện Phúc Tuyền nằm cạnh phủ Lâm Xuân, ở giữa tiếp giáp, Lý Nhị Trụ lặng lẽ trở về với tốc độ nhanh chóng, trong chốc lát đã tới gần tường thành.
Tuy rằng toàn bộ toàn bộ khu này được khu an toàn khu bao phủ, nhưng vẫn có người thủ vệ.
Khi Lý Nhị Trụ xuất hiện, người thủ vệ lập tức cảnh giác, lúc nhìn thấy là hắn mới cho đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận