Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 1325 -




“Tình huống của thành Thần Linh, giống như mọi người nghe được lời đồn trước, ở thành Thần Linh quả thật có thần linh che chở, nhưng thần linh xuất hiện cũng không phải là vì thương tổn bá tánh, mà là vì cuộc sống của bá tánh có thể sống tốt hơn," Thạch Hùng tiếp tục nói, "Hôm nay chúng ta tới đây, là hướng về kinh thành mà đến, cũng là hướng về phía những quan viên này cùng người trong hoàng thất mà đến, không liên quan gì với chư vị, mọi người vẫn có thể trở về sống cuộc sống của mình, ta tin tưởng trong tương lai cuộc sống của mọi người tuyệt đối sẽ không kém hơn trước."
"Chúng ta... Chúng ta thật sự có thể quay lại sinh hoạt như cũ sao?" Trong nhóm bá tánh có người cao giọng hỏi.
"Tất nhiên," Thạch Hùng gật đầu, "Qua mấy ngày nữa, thành Thần Linh sẽ đưa vật tư tới, trước đây mọi người sinh hoạt như thế nào, hiện tại cũng vẫn có thể sinh hoạt giống như thế đấy."
Ánh mắt các bá tánh trông mong mà nhìn hắn.
Trên khuôn mặt thô kệch của Thạch Hùng lộ ra vẻ tươi cười: "Đều trở về đi."
Các bá tánh quay mặt nhìn nhau, do dự mà đi trở về, sau khi đi vài bước thì quay đầu lại nhìn, thấy không có ai đuổi theo, lại đi vài bước, cứ như vậy cơ hồ đi ba bước sẽ quay đầu lại một lần, sau khi đi một lát, cuối cùng bọn họ cũng có thể xác nhận được chuyện kinh thành thất thủ không có liên quan gì với bọn họ.
Sau một thời gian ngắn hỗn loạn, tất cả mọi thứ đều trở lại yên bình.

"Hoàng gia gia, chúng ta thua."
Triệu Vương ngồi trên long ỷ, từ trên cao nhìn xuống thiếu niên đứng ở phía dưới: "Dật nhi, mấy năm nay Hoàng gia gia chưa bao giờ bạc đãi ngươi, hơn nữa vẫn luôn coi ngươi là người thừa kế ngôi vị hoàng đế tương lai. ”
Ai cũng không nghĩ tới, "tiểu điện hạ" luôn được sủng ái lại làm phản, hơn nữa chỉ trong vòng hai tháng ngắn ngủi đã triệt để khống chế triều chính, bức Triệu Vương vào con đường cùng.
Bắt đầu từ khi ba thế lực lớn không hẹn mà cùng bắt đầu tấn công thành Thần Linh, Triệu Vương đã đặt toàn bộ tinh lực ở trên mặt này, thoáng xem nhẹ tình huống trong triều, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, triều đình thế nhưng lại xảy ra biến cố triệt để.
Tần Dung Dật ngước mắt lên: "Hoàng gia gia lớn tuổi rồi. ”
Triệu Vương mím chặt môi, đối mặt với thế cục trước mắt, ngay cả hắn cũng không thể không cúi đầu cao ngạo: "Dật nhi có thể phụ tá Hoàng gia gia, Dật nhi thông minh như vậy, sau này Hoàng gia gia sẽ nghe theo những lời Dật nhi nói, sẽ không tự tiện chủ trương nữa. ”
"Hoàng gia gia," Tần Dung Dật nhẹ nhàng hô một tiếng, "Lúc phụ vương rời đi nói một số lời, tôn nhi cho rằng phụ vương nói không sai. ”
Triệu Vương cười gượng, hắn mơ hồ nhận ra Tần Dung Dật muốn nói cái gì, nhưng hắn chỉ có thể coi như bản thân mình không biết, nhẹ giọng nói: "Phụ vương ngươi từ nhỏ đến lớn đều không được trầm ổn, ngươi làm sao có thể nghe lời hắn chứ? "
"Không, lúc này tôn nhi lại cảm thấy phụ vương nói rất đúng." Tần Dung Dật bình tĩnh nói, "Phụ vương nói Hoàng gia gia nhất định muốn có được thiên hạ, thậm chí sẽ vì thiên hạ này mà không từ thủ đoạn, Hoàng gia gia có thích tôn nhi, cũng sẽ không vì tôn nhi mà thay đổi."
Đây là lần đầu tiên hai ông cháu đứng trong một hoàn cảnh đối lập cực đoan như vậy.
Từ nhỏ Tần Dung Dật đã ngậm thìa vàng để lớn lên, tuy rằng thiên hạ chia làm ba phần, nhưng chỗ ở của Triệu Vương cũng giống như hoàng thất, thân là tiểu hoàng tôn, lại thông minh từ nhỏ, địa vị của hắn có thể tưởng tượng được.
"Tiểu điện hạ" mà Triệu Vương mặc định nhất định sẽ đi theo hướng đi tương lai của hắn.
Thẳng đến lúc này đây, hắn mới phát hiện cái gọi là "tiểu điện hạ", tựa hồ cũng không khác gì những xưng hô tầm thường, thân phận địa vị của hắn đều là được ban cho, cho dù hắn có thông minh hơn nữa, thân phận này tùy thời đều có thể bị thu hồi.
Cuộc sống của hắn vẫn bị nắm giữ ở trong tay của người khác.
Chỉ có thật sự nắm quyền lực trong tay, hắn mới có thể quyết định hướng đi của cuộc sống.
Hai người nhìn nhau, ngay cả chính bọn họ cũng cảm thấy giống như mới bắt đầu quen biết đối phương.
Triệu Vương thấy được sự kiên định trong mắt Tần Dung Dật, có ý đồ thuyết phục một lần nữa: "Dật nhi, Hoàng gia gia biết sai rồi, ngươi liền tha thứ cho Hoàng gia gia đi, lần này chuyện gì cũng không phát sinh, về sau chúng ta vẫn sẽ chung sống với nhau giống như trước đây. ”
"Hoàng gia gia, lần này tiến công thành Thần Linh, cơ hồ toàn bộ quân lính của thế lực ba bên chúng ta bị diệt." Tần Dung Dật nhìn thẳng vào Triệu Vương, "Chuyện thành Thần Linh cố ý dẫn chúng ta tiến công, toàn bộ những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này đều nằm trong kế hoạch của thành Thần Linh, phụ vương không rõ sinh tử, Hoàng gia gia vẫn còn muốn chấp mê bất ngộ sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận