Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 381 -




Điền Đường quay đầu lại, Du Ninh cho nàng một ánh mắt "tự giải quyết cho tốt", sau đó liền nhướng mày rồi xoay người rời đi.
Thực sự nàng cũng không có cách nào khác, Điền Đường chỉ có thể cất bước đi vào phòng học, nàng bất đắc dĩ thở dài: "Tiết này là tiết gì, tiết của ai tới? Ta vừa mới trở về đây, còn muốn cho các ngươi cùng với Du lão sư một chút kinh hỉ, kết quả vừa tới văn phòng liền bị kéo tới đây, các ngươi nói, có lão sư như vậy hay sao?"
Điền Đường nói xong, tất cả học sinh đều cười ha hả. Điền Đường đi tới bên bục giảng, sau đó nàng chống tay lên bàn giảng, lại quay đầu nhìn trên bảng đen: "Các ngươi là học sinh lớp gì?”
“Thần sứ đại nhân, chúng ta là học sinh lớp hai.”
“Xem ra đúng là ta đã trở về chậm, đúng rồi, các ngươi gần đây đang học về cái gì?"
Điền Đường là thật sự cái gì cũng không có chuẩn bị, nàng cũng không phải tốt nghiệp sư phạm tiêu chuẩn, đối với việc dạy học nàng đều dựa hoàn toàn dựa vào bản thân của nàng mà lý giải, lúc này cũng chỉ có thể căn cứ vào tình hình hiện tại của học sinh mà tiến hành vào việc giảng bài cùng với giảng giải mà thôi.
Nhưng nàng cũng không nói nhiều về những gì sẽ có trong lớp học thực sự.
Suốt một tiết học, Điền Đường đều dựa vào đại pháp "nguyên lành" để cố gắng lừa dối qua cửa, đến cuối tiết học này, nàng cũng đã chuyển đề tài thành cuộc trò chuyện, liền nói tới chuyện nàng gọi người đi cướp người ở huyện.
Trước hết nàng đã xác nhận đối phương là ai, có bao nhiêu người, mục đích là gì, muốn dùng phương pháp gì đi cướp người, làm sao để tiến hành cùng với công tác kết thúc, vân vân, Điền Đường đã trò chuyện một cách tùy ý, các học sinh lại nghe vô cùng hứng khởi, vẻ mặt cũng dần dần trở nên kích động.
Phương diện này cũng có người đã bị Điền Đường dẫn người, tất cả đều dùng phương thức như vậy để "Đoạt" tới, nghe Điền Đường tùy ý nói, hốc mắt liền bị nước mắt thấm ướt, tầm mắt ở phía trước cũng trở nên mông lung hơn.
Hai chữ "cướp người" thực ra cũng vô cùng đơn giản, nghe thì có vẻ là chuyện không tốt lắm, nhưng trong mắt của bọn họ, lại là đại sự cũng như là một bước ngoặt mới cho vận mệnh, cả đời bọn họ, chính là từ khi bị "cướp" bắt đầu, mới đi tới một con đường thực sự thuộc về chính bọn họ.
“Thần sứ đại nhân, chúng ta cũng có thể đi theo ngươi để cướp người hay sao?”
Điền Đường dừng lời, sau đó nàng nghiêm túc nhìn người hỏi, rồi trịnh trọng gật đầu: "Có thể, vệ đội của trấn Thần Linh vẫn luôn tuyển thêm người, chỉ cần các ngươi nguyện ý, đều có thể đi báo danh, chỉ cần thi đậu vào vệ đội, các ngươi liền có thể đi theo cướp người."
Nàng vừa nói dứt lời, các học sinh có người đã có tràn đầy lòng tin, cũng có người lại vô cùng ủ rũ.
Điền Đường mỉm cười: "Đương nhiên, bày ở trước mặt các ngươi không chỉ có một con đường như vậy, tất cả mọi người ở trấn Thần Linh có thể sống qua những ngày lành, quan trọng là tất cả mọi người đều phải cố gắng, nói thí dụ như việc công xưởng lại muốn tuyển công chẳng hạn."
"Thần sứ đại nhân vạn tuế!!!"
"Ngươi đang nói cái gì vậy, suỵt suỵt…!"
"A a a, ngươi làm sao có thể đem chuyện này mà nói ra ngay tại đây?!"
Điền Đường cười rồi khoát tay: “Được rồi, chương trình học hôm nay chỉ đến đây mà thôi, tất cả đều tan học.”
Đứng lên!
Điền Đường liền nở nụ cười: “Tạm biệt mọi người.”
“Điền lão sư, hẹn gặp lại!”
Các học sinh khom người hành lễ, vẻ mặt lễ nghi đều lộ ra khí thế hăng hái của bọn họ.
Những người này, chính là tương lai của trấn Thần Linh, cũng sẽ là trụ cột vững vàng để phát triển trấn Thần Linh.
Điền Đường cười rồi đi ra khỏi phòng học, theo ánh mặt trời mà đi đến văn phòng.

"Quao, sao vận khí của các ngươi lại tốt đến như vậy, lại có thể được thần sứ đại nhân dạy học?"
"Ta cũng muốn nghe thần sứ đại nhân giảng bài!"
"Nghe nói lúc trước Thần sứ đại nhân còn có chương trình dạy học cố định, chỉ là trong khoảng thời gian vừa rồi thần sứ cũng không có ở đây, nên cũng không có lên lớp."
“Thần sứ đại nhân dạy học như thế nào?”


Bạn cần đăng nhập để bình luận