Mang Theo Trò Chơi Sinh Hoạt Trở Về Cổ Đại

Chương 170 -




Ở thời đại này, không có giao thông thuận tiện, người liên hệ với người cũng không thường xuyên, ở trong trí nhớ của Điền Đường, năm xưa khi thôn Điền gia vẫn có thể sinh hoạt bình thường, thường thường thì mọi người sẽ lên trấn để mua một ít đồ vật, ví dụ như vải vóc, hạt giống, hoặc là đem một ít hoa màu trong thôn để bán.
Nhưng hiện tại, bởi vì trong thôn Điền gia đã có đầy đủ lương thực, dù là trong thôn có chút đất thuộc về thôn dân, thôn dân cũng không thể đi lên trên trấn để mua hạt giống, dù sao bọn họ cũng không thể trồng trọt, chỉ cần cố gắng làm việc, cũng có thể có đủ cái ăn, cái mặc.
Phần thưởng lần này hiển nhiên là có liên quan đến tình huống hiện tại của thôn Điền gia.
Xác nhận điều này, Điền Đường cũng không có thêm chút ý kiến nào đối với phần thưởng lần này, nàng liền trực tiếp đặt hạt giống lên kệ của đại sảnh giao dịch.
Về mặt định giá, nàng vốn định thiết lập thấp một chút, nhưng sợ có vài người cảm thấy giá rẻ, sẽ mua về để ăn, sau đó liền thiết lập giá đậu tương nảy mầm cao hơn giá đậu tương bình thường khoảng hai đồng, cũng ghi chú rõ là đậu tương dùng để trồng trọt.
Sau khi lô đậu tương này được đưa lên kệ không lâu, thì đã có rất nhiều thôn dân đến mua.
Điền Đường có thể mở danh sách giao dịch ra để nhìn thử, sau khi xác nhận người mua đậu tương cơ hồ đều là thôn dân có đất đai trong thôn, sẽ không tiếp tục quản chuyện này nữa.
Dù sao đậu tương đã mua rồi, về phần các thôn dân muốn trồng trọt như thế nào, đó chính là chuyện của thôn dân, tất nhiên cũng sẽ không còn liên quan đến nàng.
Vài ngày sau, thôn dân mua được đậu tương liền bắt đầu công việc gieo trồng bận rộn.
Điền Đường cũng đã đặt bể tự hoại ở gần khu nhà gỗ mới.
Bể tự hoại lần này không phải là bản vẽ, nhưng lúc sắp xếp, nàng vẫn tốn hai lượng bạc, cũng may sau khi hoàn tất việc an bài bể tự hoại vài ngày, không khí của thôn Điền gia rõ ràng tốt hơn trước rất nhiều.
Rất nhiều thôn đều có những vấn đề vô cùng giống nhau, bởi vì cần chăn nuôi động vật, hoặc là trồng trọt trên ruộng đất, môi trường tổng thể có lẽ sẽ kém hơn môi trường ở thành thị một chút.
Ở kiếp trước Điền Đường đã nghe một số người nói rằng không khí ở nông thôn tốt, mỗi lần nghe được liền cười một cái, cái gọi là không khí ở nông thôn tốt kia, hoàn toàn là dựa vào du lịch phát triển, nếu không không khí ở nông thôn cũng sẽ không quá trong lành.
Nếu không chuẩn bị sẵn tâm lý trước khi đến nông thôn, thậm chí ở một số địa phương sẽ có cảm giác không dám đặt chân xuống.
Hiện tại kỳ thật thôn Điền gia có vẻ tốt hơn rất nhiều so với thôn xóm bình thường, đất đai phì nhiêu có thể chuẩn bị đủ phần ăn cho mọi người trong thôn, căn cứ chăn nuôi động vật cũng cung cấp các loại thịt, hơn nữa phía trước tất cả các nhà gỗ đều đã trải đường đất bằng, xét về mặt gọn gàng, sạch sẽ, gần như cùng không khác gì so với một trấn nhỏ.
Nhưng dù vậy, mỗi khi đến giờ cơm, toàn bộ thôn đều sẽ tràn ngập mùi khói từ việc nấu ăn, củi lửa cũng sẽ trở nên ẩm hơn một chút, khói này sẽ khiến người cho một số người bị sặc, toàn bộ thôn đều sẽ tràn ngập trong mùi khói..
Kiếp trước Điền Đường đã sớm quen với cuộc sống ở trong thành phố, mấy năm trước khi xuyên không, đầu óc của nàng có chút không tốt cũng không sao, nhưng từ khi đại não của nàng một lần nữa khởi động, nàng liền cảm thấy bất mãn với môi trường sống của thôn Điền gia, việc cải thiện môi trường đối với nàng mà nói cũng là một chấp niệm, lúc này đặt bể tự hoại xuống, nàng lại cảm thấy không khí càng trở nên trong lành và tươi mát hơn, thậm chí mùi khói bốc lên cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
Mặc dù cũng có không ít thôn dân không muốn dùng bể tự hoại, nhưng đối với các thôn dân đến từ trấn Phong Thu, cũng như đối với thôn dân không có đất đai trong tay mà nói, vẫn rất sẵn lòng dùng đến bể tự hoại.
Phần thưởng lần này cũng được Điền Đường coi là một trong những phần thưởng thiết thực nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận