Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 998: Phiên ngoại: Ngươi tại sao lại ở chỗ này? (length: 3836)

Sáng sớm, Hàn Nặc liền gọi điện thoại đến đây.
Hỏi Tô Tiểu Bộ hiện tại như thế nào, hỏi Trương Thành lại không có khi dễ nàng.
Xem ra nàng trong lòng vẫn là không có yên tâm như vậy.
Bất quá Tô Tiểu Bộ cười nói đều tốt, nàng hiện tại đã khôi phục được không sai biệt lắm, lập tức liền có thể đi ra ngoài đi làm.
"Đừng mà, ta đều cùng Lâm Việt xin nghỉ, ngươi hôm nay cứ ở nhà nghỉ ngơi đi." Hàn Nặc nói.
"Như vậy sao được? Ta hôm qua công tác cũng còn chưa làm xong đâu."
"Vậy thì có cái gì, ta gọi Lâm Việt đem công việc của ngươi đều phân cho Trương Thành."
Tô Tiểu Bộ: "..."
"Được rồi, Tiểu Bố Đinh. Nếu ngươi không có chuyện gì, thì đến nhà ta chơi đi, Tiếu Tiếu nói nhớ ngươi."
"Tiếu Tiếu còn chưa biết nói mà."
"Thế nhưng nàng chính là nhớ ngươi đó. Ngươi đến không?"
"Không đến! Ta sợ lại bị ngươi chuốc say lần nữa."
"Yên tâm, nhà ta hiện tại không ai uống rượu. Mau lại đây, không đến ta liền tuyệt giao với ngươi!"
Cuối cùng, Tô Tiểu Bộ vẫn là không đến chỗ Hàn Nặc. Nàng biết Tiểu Nặc cố ý muốn nàng qua, bất quá là sợ nàng ở nhà một mình cô đơn, sẽ suy nghĩ lung tung mà thôi.
Nhưng đi nơi khác thì có thể không nghĩ sao?
Tô Tiểu Bộ vẫn cảm thấy không bằng mình ở nhà tốt, cũng khỏi phải đem những cảm xúc tiêu cực đó đưa đến người khác.
Cho nên, nàng cuối cùng đã không đi làm, cũng không ra ngoài, mà lại đóng cửa ở nhà ngủ một buổi sáng.
Giữa trưa lúc rời giường, nàng đi trong tủ lạnh tìm nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị tùy tiện làm chút gì ăn, lại phát hiện trong tủ lạnh thế mà dùng hộp giữ tươi đựng đồ ăn đã làm xong, phía trên còn có tờ giấy.
"Chuẩn bị cho ngươi bữa trưa, tự mình hâm lại rồi ăn nhé."
Là Trương Thành.
Biểu tình của Tô Tiểu Bộ có chút ngây ra một chút.
Trương Thành rốt cuộc có ý gì?
Nếu như hắn không phải quan tâm thái quá đến nàng, thì cũng chỉ có thể là vì đặc biệt thích nấu ăn, nên mới ngày nào cũng nấu cơm cho nàng?
Rõ ràng là, khả năng thứ hai này tương đối nhỏ.
Tô Tiểu Bộ cầm hộp cơm từ trong tủ lạnh ra, hâm nóng sơ một chút rồi ăn.
Đại khái Trương Thành là cân nhắc đến việc nàng vừa mới say rượu nên món ăn chuẩn bị cho nàng đều là thanh đạm, dễ ăn.
Tô Tiểu Bộ mới ăn được một nửa, tin nhắn Wechat của Trương Thành liền đến.
"Ăn cơm chưa? Trong tủ lạnh có đồ ăn đó."
Tô Tiểu Bộ cười khẽ, chắc là Trương Thành sợ nàng ngủ quên, không thấy đồ trong tủ lạnh mà thôi.
"Ừm, đang ăn đây. Cám ơn ngươi."
"Vậy thì tốt."
Lời nói ngược lại là đơn giản, không có câu hỏi thừa.
Giống như Trương Thành là một người như vậy, ngoại trừ lúc ban đầu giữa hai người có hiểu lầm khiến nàng cảm thấy Trương Thành có chút đáng ghét, về sau trong ấn tượng của nàng, Trương Thành dường như là một người âm thầm làm việc, lại không thích nhiều lời.
Tô Tiểu Bộ đã ăn xong đồ, dọn dẹp bát đũa, xách túi rác trong nhà rồi ra cửa.
Thời tiết hôm nay cũng không tệ, không như ngày hôm qua, lạnh buốt. Lúc giữa trưa như thế này, bên ngoài còn có mặt trời.
Nhân lúc thời tiết đẹp như vậy, Tô Tiểu Bộ chuẩn bị một mình đi dạo phố.
Hình như nàng đã lâu lắm rồi không đi dạo phố. Từ khi Tạ Nguyên đi rồi, phần lớn thời gian nàng đều dành cho công việc, bình thường ra ngoài cũng chỉ là đi mua sắm đồ dùng sinh hoạt thôi.
Dạo phố, chuyện này đối với nàng có vẻ có chút xa vời.
Kỳ thật bất quá vẫn là sợ hãi xúc cảnh sinh tình mà thôi.
Ở thành phố này, có bao nhiêu nơi nàng đã từng cùng Tạ Nguyên đi qua chứ. Nàng không dám nghĩ, cũng không dám lại đi thêm lần nào, cho nên chỉ có thể lựa chọn trốn tránh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận