Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1039: Phiên ngoại: Thật xin lỗi (length: 3950)

Chương 1039: Phiên ngoại: Thật xin lỗi (2)
Chu Mịch nói xong, trong mắt thế mà chứa đầy nước mắt.
Cả đời hắn, kỳ thật đến hiện tại đã hủy hoại. Hiện tại hắn chỉ lo lắng cho một đứa con gái này. Có thể gặp lại nàng, hắn cảm thấy rất vui mừng.
Những giọt nước mắt kia mang theo hối hận và thỏa mãn.
"Ba, đừng nói xin lỗi. Ngươi chưa từng xin lỗi con. Nếu thật có gì xin lỗi, ngươi nên đi nói với tỷ Hàn Nặc. Nhưng ba à, con hy vọng ba trong tù có thể tỉnh ngộ, làm lại cuộc đời. Có được không?"
Chu Mịch không nói gì.
Hắn ngược lại hy vọng có thể làm lại cuộc đời, chỉ là hai mươi năm tù giam, hắn còn có cơ hội đó sao?
Hơn nữa, những lỗi lầm trước đây, rốt cuộc phải làm gì mới có thể bù đắp được?
Đại khái đời này không có cơ hội rồi.
"Ừm. Ba sẽ nghe con, Tiểu Nghiên."
Chu Tiểu Nghiên rốt cuộc mỉm cười.
Thì ra phụ thân không hề trách tội nàng, còn hứa sẽ sửa đổi. Trong lòng nàng đột nhiên ấm áp hơn.
Chỉ là...
"Ba ba, ba thật sự định ly hôn với mẹ sao?"
Cuối cùng nàng vẫn hỏi ra câu này. Nếu còn có thể, nàng vẫn mong mãi mãi ba người họ là một gia đình.
Chỉ là hiện tại, có lẽ vấn đề này đã không còn thực tế nữa rồi.
Chu Mịch trầm mặc một hồi, đáp: "Ừm. Ba và mẹ con đã ly hôn. Tiểu Nghiên, con không cần để ý đến chuyện này. Mẹ con cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc của mình, hơn nữa như vậy cho con và mẹ con đều tốt hơn."
"Dạ."
Chu Tiểu Nghiên không biết nói gì.
Có lẽ ba ba và mẹ đều nói đúng. Hiện thực là như vậy, người ta luôn phải thỏa hiệp với nó.
Chu Tiểu Nghiên từ biệt Chu Mịch, rời khỏi nhà tù.
Nàng nhớ lại câu hỏi của phụ thân: "Người kia thế nào? Đối với con tốt không, đối với mẹ con tốt không?"
Chỉ là nàng không biết trả lời ba thế nào. Vì nàng cũng không rõ nữa.
Đi được một đoạn, Chu Tiểu Nghiên lại nhận được điện thoại của Triệu Nguyệt, hỏi nàng đi đâu, bảo nàng mau về, có người tìm!
Chu Tiểu Nghiên không biết chuyện gì nữa, nhưng giọng Triệu Nguyệt trong điện thoại rất khẩn trương, nàng đành vội vàng quay về.
Vừa về tới phòng, Chu Tiểu Nghiên mới phát hiện người tìm mình là Chu Đình Đình lớp 12 ban 2, chính là người cướp đi suất làm việc ở Kiều thị của nàng.
Nhưng nàng ta tìm mình làm gì?
Bên ngoài phòng lúc này có rất nhiều người vây quanh. Triệu Nguyệt luôn chặn ở cửa, không cho ai vào.
Thấy Chu Tiểu Nghiên về, Chu Đình Đình mới chuyển hướng sang nàng.
"Ơ! Tôi nói Chu Tiểu Nghiên, cuối cùng cô cũng về à? Sáng sớm đã đi ra ngoài với khách có tiền rồi?"
Lời Chu Đình Đình mang giọng điệu mỉa mai cay nghiệt, không nể nang Chu Tiểu Nghiên chút nào.
Nhưng Chu Tiểu Nghiên cũng không phải kẻ dễ bắt nạt. Nhiều lúc nàng không so đo với người khác vì lười phải bận tâm. Nhưng bây giờ người khác đã giẫm lên đầu nàng rồi, chẳng lẽ nàng không phản kháng sao?
Chu Tiểu Nghiên liếc Chu Đình Đình vài lần, bước đến đứng trước mặt Triệu Nguyệt, ngẩng đầu giận dữ nói: "Này vị bạn học, xin cô ăn nói tôn trọng một chút! Tùy tiện tung tin đồn nhảm, là phạm pháp đấy!"
"A, ai tung tin đồn nhảm về cô? Trên diễn đàn trường, ảnh chụp rõ ràng thế kia. Cô nửa đêm xuống từ xe sang của người ta, chẳng lẽ còn bảo đấy là xe nhà cô chắc?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận