Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 710: Chuyển cơ (length: 3865)

"Không thử một lần, làm sao biết không có cơ hội? Dù sao các ngươi hiện tại cũng không có biện pháp khác không phải sao?"
Nghiêm Du Thành nói không sai, Hàn Nặc mặc dù cảm thấy rất hoang đường, nhưng cũng không muốn từ bỏ tia cơ hội cuối cùng này.
Kết quả, bọn họ còn chưa tìm được người chứng kiến, liền có người chứng kiến chủ động tìm đến bọn họ.
Lâm Việt ở A đại nhân khí vẫn luôn rất cao, cho nên cũng thường xuyên sẽ có người ngưỡng mộ đến trung tâm thương mại trực thuộc Lâm thị xí nghiệp, còn có các nhà hàng ăn uống để ủng hộ.
Ngày hôm đó xảy ra chuyện, trong tiệm có sinh viên A đại học.
Lâm Việt vừa trở lại trường không lâu, liền có hai nữ sinh chủ động đến tìm hắn. Hóa ra hai cô gái đó ngày hôm đó có đi ăn ở nhà hàng xảy ra chuyện, lúc sự việc xảy ra thì họ ngồi ở bàn bên cạnh.
"Anh xem này, Lâm học trưởng." Một nữ sinh đưa điện thoại cho Lâm Việt xem, "Lúc đó em đang chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè, nên đã chụp thêm mấy tấm. Anh nhìn người đằng sau này, hình như hắn đang lấy gì đó từ trong túi ra."
Cô nữ sinh này cũng là hai ngày nay trong lúc sắp xếp lại ảnh chụp trong điện thoại mới phát hiện ra một tấm ảnh chụp vô tình trúng vào bàn bên cạnh, lúc ấy cô ta không để ý, nhưng khi Hàn Nặc cùng Lâm Việt phát đi thông báo tìm người chứng kiến thì cô lại chợt nhớ ra tấm ảnh này.
A đại có rất nhiều fan của Lâm Việt, phần lớn trong số đó đều tin tưởng nhân phẩm của Lâm Việt và người nhà họ Lâm. Sau khi chuyện này xảy ra, Tiểu Bố Đinh cũng đăng bài trên diễn đàn trường để giúp Hàn Nặc và Lâm Việt tìm người chứng kiến làm chứng, và nữ sinh này lại chính là người mấu chốt.
"Chỉ có một tấm này thôi sao?" Lâm Việt xem xong rồi hỏi.
"Ừm." Nữ sinh kia tiếc nuối gật đầu.
Thực tế thì bình thường khi ăn cơm chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè, cô ta đều chỉ chụp món ăn, ngày đó cũng là may mắn, mới có thể vô tình chụp được bàn bên cạnh. Nếu sớm biết có thể giúp được Lâm giáo thảo, cô đã chụp thêm vài tấm, hơn nữa còn nên quay video mới phải!
Như vậy thì có thể giúp nhà Lâm giáo thảo rửa sạch oan khuất rồi.
"Tấm ảnh này có thể cho ta được không?" Dù ảnh chụp chỉ có một tấm, nhưng Lâm Việt vẫn cảm thấy vô cùng may mắn. Hắn thực sự cảm kích hai bạn học đã mang ảnh đến cho hắn.
"Đương nhiên được chứ!" Nữ sinh rất vui vẻ đáp ứng, có thể giúp được Lâm giáo thảo một tay, các nàng đều thấy rất may mắn.
"Vậy ta phải cảm ơn các ngươi như thế nào đây?" Đồ vật đương nhiên không thể lấy không, Lâm Việt cười hỏi, "Hay là ta mời các ngươi ăn cơm nhé? Có điều hai ngày nay ta không rảnh, các ngươi có thể mang theo bạn bè đến nhà hàng Nguyệt Lạc ăn, cứ nói tên của ta là được."
Nam thần muốn mời ăn cơm, hơn nữa còn là ở nhà hàng Nguyệt Lạc mà bao nhiêu người đều mong ước, hai cô gái đương nhiên là vô cùng vui vẻ. Mặc dù nam thần thật tiếc nuối vì không thể đi cùng, nhưng họ cũng có thể hiểu được, hiện giờ nam thần còn có việc quan trọng hơn muốn làm mà, các cô cũng sẽ không vì vậy mà không vui.
"Thật sao? Cảm ơn Lâm học trưởng! Vậy em có thể dẫn cả bạn cùng phòng đi cùng được không?"
"Đương nhiên có thể. Các ngươi còn có thể dẫn theo cả bạn trai của các ngươi nữa."
"Lâm học trưởng, người ta còn chưa có bạn trai nha."
"Ha ha."
Lâm Việt sau khi nhận được ảnh chụp thì lập tức gọi điện thoại cho Hàn Nặc, nói hắn phải về nhà ngay lập tức. Hàn Nặc cũng muốn đi theo về, nhưng Lâm Việt bảo nàng cứ đợi ở trường, có lẽ còn sẽ có người khác đến cung cấp manh mối.
Tuy hy vọng xa vời, nhưng cũng không phải là không có hy vọng hoàn toàn, xem đi, chẳng phải có người mang đến cho bọn họ một bất ngờ hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận