Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1670: Nếu như 5 (length: 3883)

"Đương nhiên là làm cho ngươi thích ăn đồ ăn a. Ngươi nếu chậm một chút nữa mới về, phỏng đoán đều không còn phần của ngươi đâu." Chu Tiểu Nghiên cũng cố ý cười thật đơn thuần, làm Vu Hàn nhìn thấy nàng sẽ cảm thấy nàng không có gì tâm sự.
Như vậy, hai người bọn họ phỏng đoán mới không có gì gánh nặng.
"Oa! Tốt vậy, thế mà vừa về đến liền có đồ ăn ngon thế này." Vu Hàn cũng ra vẻ rất thích thú.
Hai người bọn họ rất hiểu ý nhau, ai cũng không đề hôm nay mỗi người đã làm gì, đều là đã trải qua một ngày như thế nào, giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Chu Tiểu Nghiên ở nhà nấu cơm, Vu Hàn về nhà, sau đó cứ thế thôi.
"Vậy ngươi nhanh đi rửa tay chuẩn bị ra ăn cơm đi, bằng không chờ lát nữa lại nguội, ta lại phải hâm lại, huống hồ có một số món hâm lại một lần là đổi vị ngay."
Vu Hàn biết Tiểu Nghiên này phỏng chừng đang trách móc hắn về quá chậm, khiến nàng đợi hắn lâu như vậy, đợi đến đồ ăn đều nguội cả. Đương nhiên, đây là chuyện tốt, Tiểu Nghiên vẫn còn mè nheo với hắn, chứng tỏ nàng chắc chắn không giận hắn.
Như vậy, hắn tự nhiên cũng không cần phải giải thích gì với nàng.
Vu Hàn gật đầu cười, sau đó về phòng cởi áo khoác, rửa tay mới ra ngoài, lúc này Chu Tiểu Nghiên đã mang đồ ăn lên bàn hết.
"Nè, tiểu ca ca, ngươi nếm thử món này, xem xem ta lâu như vậy không vào bếp, có phải tay nghề đã xuống dốc không." Chu Tiểu Nghiên nói xong liền gắp một đũa thức ăn đầy vào bát cho Vu Hàn, Vu Hàn cũng không từ chối, rất vui vẻ gắp lên ăn.
"Không có xuống dốc, tay nghề càng ngày càng tốt! Xem ra Tiểu Nghiên nhà ta về sau dù có thất nghiệp, cũng có thể đi làm đầu bếp nuôi sống mình nha!"
"Ta mới không muốn làm đầu bếp đâu!"
"Được được được, không làm không làm. Nhà bếp khói dầu như vậy, sao có thể để Tiểu Nghiên đáng yêu xinh đẹp nhà ta cả ngày ở trong đó được! Vậy khi nào rảnh ngươi cũng dạy ta nấu cơm đi, như vậy sau này ta có thể giúp ngươi chia sẻ chút ít."
"Không cần." Không ngờ Chu Tiểu Nghiên lại cự tuyệt.
Vu Hàn thoáng cái ngây người, hắn hảo tâm nói vậy, mục đích là muốn ám chỉ sau này nếu như bọn họ sống chung, hắn cũng có thể giúp Chu Tiểu Nghiên cùng nhau nấu cơm. Kỳ thực hắn rất nguyện ý vì nàng làm những điều này.
Thế nhưng là không ngờ lại bị Chu Tiểu Nghiên thẳng thừng từ chối.
Chẳng lẽ Tiểu Nghiên không muốn sao?
A, có phải nàng căn bản không muốn ở mãi cùng hắn không?
Vu Hàn đột nhiên nhớ tới suy đoán trước đây của hắn, nếu Tiểu Nghiên thật còn thích Kiều Diệc, đồng thời dự định nói lời chia tay với hắn, vậy tự nhiên có một ngày nàng sẽ chuyển ra khỏi đây.
Bọn họ đã không còn là anh em, dù cho còn là anh em, em gái muốn gả cho người khác, cũng tự nhiên là sẽ không ở cùng anh trai nữa.
Khó trách.
"Tiểu ca ca ngươi đã phải đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, vốn đã bận bịu rồi. Huống chi ta biết ngươi cũng không thích xuống bếp, cho nên cũng không cần vì ta mà thay đổi. Về sau chúng ta không muốn nấu cơm thì không nấu, thỉnh thoảng muốn tự mình làm ăn, chẳng phải vẫn còn có ta biết sao? Dù sao chúng ta cũng đâu phải mở nhà hàng, cũng không phải muốn mở tiệc chiêu đãi bao nhiêu người, không cần thiết đều phải học hết, đúng không? Huống chi, chỉ có một mình ta biết nấu cơm, như vậy ta còn cảm thấy có chút gì đó nổi trội hơn chứ. Tiểu ca ca ngươi ưu tú như vậy, ta cái gì cũng không sánh bằng ngươi, hiện tại ta cũng chỉ còn lại nấu cơm này so với ngươi hơn một chút xíu thôi. Cho nên ta mới không muốn dạy ngươi nấu cơm đấy!" Chu Tiểu Nghiên lại tiếp tục nói.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận