Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1407: Bí mật 21 (length: 3825)

Chương 1407: Bí mật 21 Vu Hàn đâu có ngốc, hắn thông minh như vậy, Kiều Diệc còn nghĩ ra vấn đề trong nháy mắt, sao hắn lại không nghĩ đến?
Chính vì vấn đề lớn nhất giữa hắn và Chu Tiểu Nghiên là gia đình và quan hệ anh em ngăn trở, nên trước khi có được niềm tin tuyệt đối, làm sao hắn dám tùy tiện hành động.
Hắn cho rằng, chỉ cần được mẹ Tiểu Nghiên tán đồng, còn có Hàn Nặc đồng ý, như vậy nỗ lực của hắn đã thành công một nửa.
Còn lại một nửa là ở chỗ Kiều Diệc, chỉ cần Kiều Diệc không xuất hiện bên cạnh Tiểu Nghiên nữa, cũng không có bất kỳ ý nghĩ gì khác với Tiểu Nghiên, Vu Hàn tin rằng, cuối cùng hắn sẽ chiếm được trái tim của Tiểu Nghiên.
Cho nên hiện tại vế trước Vu Hàn đã không lo lắng, cái còn lại chỉ là Kiều Diệc.
"Được rồi, Kiều Diệc, cảm ơn ngươi nhắc nhở. Những điều này ta đều biết, nhưng bây giờ ta vẫn chưa có ý định đó. Ta đã nói, giữa ta và Tiểu Nghiên không có khả năng, ta chỉ là đơn phương mong muốn mà thôi. Chuyện này coi như dừng ở đây đi, hy vọng các ngươi đừng nói cho Tiểu Nghiên, cũng đừng để nàng biết. Ừm, còn chuyện gì nữa không, không có gì thì ta đi làm việc đây."
Vu Hàn từ chỗ Kiều Diệc trở về, đầu tiên đến văn phòng Chu Tiểu Nghiên. Thực ra, hắn chỉ muốn đến xác nhận xem Chu Tiểu Nghiên đang làm gì, liệu những lời hắn nói ban nãy có bị nàng nghe thấy hay không.
Mặc dù Vu Hàn biết rõ Chu Tiểu Nghiên trốn đi vì lý do gì, nên hắn cũng hiểu rằng Chu Tiểu Nghiên đã kiếm cớ trốn, vậy nàng khó có khả năng trở lại. Vì vậy, hắn mới dám mạnh dạn nói hết những lời đó với Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc.
Thứ nhất, Tiểu Nghiên chắc chắn không biết.
Thứ hai, thực ra trong lòng Vu Hàn vẫn mong đợi nàng biết.
Đây là một loại tâm lý rất mâu thuẫn.
Hắn sợ Chu Tiểu Nghiên biết chuyện hắn thích nàng, nhưng nhiều lúc lại muốn cho nàng biết chuyện này. Cho đến giờ, Vu Hàn tự nhận hắn chưa đủ can đảm để thổ lộ với Chu Tiểu Nghiên, nên việc muốn Tiểu Nghiên biết hắn thích nàng chỉ có thể thông qua cách khác.
Mượn miệng người khác, hoặc giống như vừa rồi, làm nàng vô tình nghe được.
"Tiểu ca ca? Ngươi... sao ngươi cũng tới đây?" Chu Tiểu Nghiên nhìn thấy Vu Hàn thì hơi giật mình, thầm nghĩ tiểu ca ca vậy mà ra ngoài, chẳng phải Kiều Tử Mạc một lát nữa lại chạy tới tìm nàng sao?
Ủa, sao tiểu ca ca không ở lại đó nói chuyện với họ thêm chút nữa đi? Như vậy thì nàng mới được giải thoát chứ.
"Ừm, nói chuyện xong rồi thì đương nhiên phải ra ngoài chứ. Ngươi nghĩ ta và Kiều Diệc đều không cần làm việc à."
"Nha."
"Ừm, đúng rồi, ban nãy ngươi đi nói đi vệ sinh, sao không quay lại nữa vậy?"
"Ta quay lại làm gì, chỗ đó cũng đâu cần ta. Hơn nữa, ta còn công việc phải làm mà!"
"Để ta xem, xem ngươi rốt cuộc bận rộn đến đâu, đang làm việc gì?" Vu Hàn biết rõ Chu Tiểu Nghiên đang nói dối, nên cố ý cười đùa lại gần máy tính của Chu Tiểu Nghiên xem.
Tốt, nàng đúng là đang làm việc thật, còn đang làm việc của Kiều Diệc.
Nhưng xem ra, khi nãy hắn nói chuyện với Kiều Diệc, Chu Tiểu Nghiên không hề nghe thấy, ừm, có lẽ nàng cũng không có ý định nghe trộm, nên Chu Tiểu Nghiên không hề hay biết gì.
Nếu không, bây giờ hắn tới đây, Tiểu Nghiên phải nhìn hắn bằng ánh mắt khác rồi. Nàng bây giờ vẫn có thể tiếp tục thản nhiên, bình tĩnh nói chuyện với hắn như vậy, chứng tỏ nàng vẫn chưa biết gì.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận