Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3373: Cho tới bây giờ 8 (length: 3812)

Không sai biệt lắm một giờ bận rộn, Quách Thừa Cẩm thật sự đã chuẩn bị một bàn lớn bữa tối phong phú. Thật khiến Tiểu Bố Đinh có chút thay đổi cách nhìn.
Hiện tại đám con trai đều ưu tú như vậy sao? Không chỉ có thể lo chu toàn việc học hành, còn có thể làm được một tay đồ ăn ngon, biết trang điểm cho bản thân, dọn dẹp xong việc nhà?
Đây quả thực còn hiền lành hơn cả nữ nhân! !
Mà Tiểu Bố Đinh tự nhận nàng không có thiên phú như vậy, hơn nữa cũng không có yêu thích về phương diện này. Dù sao nàng là người đã quen rồi, bình thường đi làm thì ăn cơm công ty cùng mọi người. Lúc bản thân ở nhà nghỉ ngơi thì cũng lười nấu cơm, thường gọi đồ ăn giao đến.
Nàng có lẽ cảm thấy, bản thân bây giờ chưa có cái trải nghiệm đó, để mà đi học làm những món ăn tinh xảo như vậy. Dù sao cũng chỉ có một mình, làm phức tạp như vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Bắt đầu vào bữa cơm, Tiểu Bố Đinh chủ động chọn một chỗ ngồi cách Quách Thừa Cẩm và Lâm Mộc đều khá xa. Nàng dựa trên nguyên tắc mình đến làm bà mối, nên cũng không muốn làm phiền bữa tối của hai người.
Hơn nữa trước đó Quách Thừa Cẩm cũng nói với nàng, hắn chủ yếu là muốn làm cơm cho Lâm Mộc ăn mà thôi, chỉ là sợ mời Lâm Mộc một mình, Lâm Mộc không chịu đến, cho nên Tiểu Bố Đinh đến bị ép tới làm bóng đèn thôi.
Nhưng sau khi Tiểu Bố Đinh đến thì mới phát hiện ra, cho dù nàng không đến thì Lâm Mộc cũng không thể cự tuyệt Quách Thừa Cẩm mà? Nhìn cái dáng vẻ ra vào tùy tiện của nàng tại nhà Quách gia, giống như nhà mình, còn có gì để mà để ý nữa chứ?
Hơn nữa theo mối quan hệ của nàng và Quách Thừa Cẩm, bọn họ thường ngày đều xưng hô huynh muội, Quách Thừa Cẩm đến giờ cũng còn chưa tỏ ý với Lâm Mộc, cho nên Lâm Mộc cũng không thể hiểu lầm hắn gì chứ?
Chẳng lẽ hắn mời Lâm Mộc đến nhà ăn một bữa cơm, Lâm Mộc sẽ còn hiểu lầm hắn cái gì sao?
Dù sao Tiểu Bố Đinh quan sát nãy giờ, cảm thấy hoàn toàn không thể nào. Lâm Mộc đây còn ra vào tùy ý trong nhà Quách gia, có thể tùy tiện cầm trà lá đắt đỏ của Quách Thừa Cẩm ra đãi nàng, có thể tùy tiện ra vào hầm rượu nhà hắn, rồi lấy rượu ngon nhất ra uống. Còn gì mà phải để ý nữa chứ?
Cho nên Quách Thừa Cẩm làm như vậy, rõ ràng là đang khoe mẽ rồi.
Đặc biệt kêu nàng đến, chính là vì khoe quan hệ của bọn họ tốt như thế nào đó?
Hừ.
"Này, Tiểu Bố Đinh ngươi đang làm gì vậy? Khúc thịt kia có thù với ngươi sao?"
Tiểu Bố Đinh một bên thầm diss Quách Thừa Cẩm, tay bên kia cũng nhịn không được mà giày vò khúc thịt trước mặt, mà chính bản thân nàng cũng không hề nhận ra.
"Hả." Tiểu Bố Đinh bị ánh mắt ghét bỏ của Quách Thừa Cẩm nhìn mấy cái, mới phản ứng được, mình thế mà lại đang thất thần trước mặt người khác! !
"Không có gì."
"Sao vậy, là do đồ ăn ta làm không ngon à? Ta thấy sắc mặt ngươi như không được vui vẻ lắm thì phải? Với cả, vừa rồi ta rót rượu mà ngươi cũng không uống, ngươi cảm thấy không ngon sao?"
"Ơ? Đâu có phải vậy!"
Đồ ăn Quách Thừa Cẩm làm rất ngon, so với những món giao hàng Tiểu Bố Đinh hay ăn ở ngoài ngon hơn rất nhiều. Tuy không bằng những đầu bếp chuyên nghiệp, nhưng là đã rất dụng tâm vào làm rồi.
Với một nam sinh còn trẻ tuổi như vậy, thì đây đã là một mức độ rất đáng khen rồi. Nàng có tư cách gì mà ghét bỏ đồ ăn người ta làm không ngon chứ.
Còn nữa, rượu vang đỏ này, nàng thật sự là không dám chê mà không uống đi. Rượu đắt như vậy, người ta lại dùng đãi nàng, Tiểu Bố Đinh bản thân cảm thấy hơi lãng phí.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận