Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 717: Điều kiện (length: 3687)

Lúc này thời gian thật ra còn sớm, còn lâu mới đến giờ cơm nước xong xuôi.
Bất quá nếu là Kiều Diệc tự mình hẹn, mà Kiều Diệc hiện tại lại là ân nhân lớn của Lâm gia, Hàn Nặc đương nhiên sẽ không hỏi nhiều.
Ra khỏi trường học, xe chạy thẳng đến một trung tâm thương mại rất nổi tiếng của thành phố này, nơi mà trên cơ bản đều bán đồ xa xỉ.
Hàn Nặc hơi kinh ngạc hỏi Kiều Tử Mạc: "Chúng ta đây là muốn đi đâu làm gì?"
"Đưa ngươi đi thay quần áo khác." Kiều Tử Mạc trả lời tự nhiên, "Ngươi mặc như vậy trông rất xấu."
Hắn lại lần nữa nhấn mạnh quần áo Hàn Nặc rất xấu, Hàn Nặc tỏ vẻ bị tổn thương nặng nề, thật sự chẳng lẽ xấu lắm sao? Nàng cũng không có cảm thấy như vậy mà!
Nàng lại lần nữa cẩn thận quan sát Kiều Tử Mạc, hôm nay hắn ăn mặc thật sự rất trang trọng, nhìn rất đẹp, chẳng lẽ nói vì Kiều Diệc mời bọn họ ăn cơm nên phải ăn mặc như vậy sao?
Hàn Nặc đột nhiên cảm thấy hơi căng thẳng, âm thầm cảm thấy bữa tiệc hôm nay không phải là một bữa tiệc bình thường.
Đi vào trong, Kiều Tử Mạc thế mà rất quen đường đưa Hàn Nặc đi chọn một bộ lễ phục thủ công cao cấp màu vàng nhạt, sau đó quay lại chọn cho nàng một đôi giày cao gót 12cm.
Hàn Nặc: "..."
Bọn họ đây là muốn đi bước lên thảm đỏ sao, ăn mặc như vậy làm gì?
Hơn nữa lại còn là giày cao gót nữa chứ! Có thể bỏ qua cho nàng không a! 555...
Bất quá Hàn Nặc vẫn là ngoan ngoãn theo sự sắp xếp của Kiều Tử Mạc đi thay quần áo, mọi thứ thỏa đáng xong, Hàn Nặc mới bắt đầu hỏi: "Kiều Tử Mạc, có phải ngươi còn có cái gì chưa nói cho ta?"
Kiều Tử Mạc một bên đưa áo khoác lông cho Hàn Nặc khoác thêm, sau đó ra khỏi trung tâm thương mại dẫn Hàn Nặc đi làm tóc.
"Ừm." Hắn không phủ nhận.
Trên đường đi hắn vẫn luôn nghĩ làm sao để nói chuyện này cho Hàn Nặc, nếu nói cho nàng quá sớm, sợ là nàng sẽ không đi cùng hắn. Vậy bây giờ đã bị Hàn Nặc hỏi, hắn đương nhiên cũng không thể giấu diếm nữa.
Dù sao, trước khi đến chỗ ăn cơm hắn nhất định phải nói cho Hàn Nặc biết.
"Khụ..." Kiều Tử Mạc khẽ ho một tiếng, ổn định lại tâm trạng, "Đi thôi, lên xe trước, rồi ta từ từ nói cho ngươi."
Bên ngoài không khí bây giờ đặc biệt lạnh, Hàn Nặc tuy khoác áo lông nhưng phía dưới vẫn là váy, không thích hợp đứng ngoài lâu.
Kiều Tử Mạc cẩn thận giúp Hàn Nặc lên xe, sau đó còn rất lịch sự giúp nàng chỉnh lại váy.
"Thật ra là như vầy..." Kiều Tử Mạc không dám nhìn vào mắt Hàn Nặc, hắn không biết, Hàn Nặc nghe được đáp án của hắn xong, có tức giận đến nhảy xe bỏ chạy hay không.
"Hôm nay ta muốn để ngươi làm bạn gái của ta đi gặp ca ta."
Lời Kiều Tử Mạc nói rất nhỏ, nhưng Hàn Nặc vẫn nghe rõ. Không khí trong xe ngưng trọng nặng nề, trên mặt Hàn Nặc tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Bạn gái?
Chuyện này là sao?
Chẳng lẽ đây chính là điều kiện mà trước đó Kiều Tử Mạc đã nói?
Ngón tay Hàn Nặc nắm chặt lại, đầu ngón tay có chút trắng bệch.
"Hàn Nặc, ngươi đừng căng thẳng. Ta nói vậy với ca ta cũng chỉ là tùy cơ ứng biến, ngươi biết đấy, ca ta là người làm ăn, muốn để hắn trong thời gian ngắn như vậy mà chịu lấy ra nhiều tiền giúp ta, không có lý do chính đáng, hắn sẽ không giúp ta."
Hàn Nặc không nói gì, hiện tại nàng kỳ thật cũng không hề tức giận. A, nàng không có tư cách tức giận, bởi vì cho dù Kiều Tử Mạc có làm vậy, chẳng phải cũng là đang giúp nàng sao?
Nếu như điều kiện để Kiều thị và Lâm thị hợp tác thật sự là...
Trong mắt Hàn Nặc thoáng hiện lên vẻ u buồn, cổ họng nghẹn lại, nàng nên lựa chọn như thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận