Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2165: Quyết định dù sao cũng so lựa chọn khó 16 (length: 3633)

Sau đó, Hàn Nặc thật sự liền lôi kéo Lâm Việt đi xếp hàng. Tuy rằng cái xe cáp treo này đặc biệt cao, đặc biệt đáng sợ, nhưng người xếp hàng bên cạnh lại là đông nhất.
Hàn Nặc và Lâm Việt bắt đầu xếp từ cuối hàng, mỗi khi đội ngũ nhích lên phía trước một chút, Hàn Nặc lại thấy Lâm Việt càng khẩn trương hơn một chút. Ha ha ha, Hàn Nặc suýt nữa không nhịn được bật cười mấy lần.
Ai có thể ngờ được, một tổng giám đốc Lâm Việt uy phong lẫm liệt, được mọi người kính nể ở công ty, bây giờ lại đeo đồ trang sức hình mèo con, đứng trước xe cáp treo, vừa đổ mồ hôi lạnh, vừa gắng gượng tỏ ra kiên cường?
Nếu cảnh này của Lâm Việt ca ca bị người khác nhìn thấy, chắc chắn sẽ buồn cười lắm đây.
"Lâm Việt ca ca, anh thật sự muốn đi cùng em ngồi cái này sao? Nếu bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp, chỉ cần anh cầu em..."
"Ta sẽ không cầu ngươi."
"Ơ hay, em còn chưa nói hết mà, sao anh đã từ chối nhanh thế?"
"Chẳng qua là ngồi xe cáp treo thôi mà, ta không sợ."
"Thật chứ?"
"Thật!"
"Vậy được, chúng ta tiếp tục đi lên phía trước thôi."
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, hơn mười phút sau, thấy sắp đến lượt mình. Hàn Nặc lén nhìn Lâm Việt, trong lúc này Lâm Việt ca ca vẫn luôn im lặng, hai tay nắm chặt thành quyền, nhìn là biết hắn vẫn rất khẩn trương. Nhưng vì dỗ nàng vui vẻ, nên hắn vẫn cố gắng kiên trì.
"Lâm Việt ca ca à, em đột nhiên hơi muốn ăn kem ly. Em vừa tìm trên mạng xem, mọi người đều nói bên kia có một cửa hàng kem ly ăn rất ngon, bảo là ai đến đây nhất định phải ghé ăn một lần, nếu không sẽ tiếc đó."
"Được thôi, chờ chúng ta ngồi cáp treo xong, rồi chúng ta cùng đi ăn!"
"Không! Em muốn ăn bây giờ. Lâm Việt ca ca, chúng ta cùng đi ăn kem ly đi."
"Bây giờ sao?"
"Đúng đó, là bây giờ luôn."
"Nhưng chúng ta sắp xếp đến lượt rồi mà... Này, Tiểu Nặc, em chờ ta một chút đã, đây là chỗ chúng ta xếp hàng mãi mới được đấy. Em thật không muốn ngồi sao?"
Hàn Nặc vừa chạy vừa lén cười nói, ca ca ngốc của ta ơi, anh còn tưởng em thật sự muốn anh cùng đi ngồi cáp treo à? Ta chỉ đang trêu chọc anh một chút thôi.
"Lâm Việt, anh nhanh lên!"
"Được, được, ta đến ngay."
Thật ra thì Hàn Nặc cũng chẳng thấy chỗ nào có kem ly ngon tuyệt gì cả, những lời cô vừa nói chỉ là bịa ra thôi, cho nên hai người liền tùy tiện tìm một tiệm đồ ngọt rồi vào mua hai cái kem ly.
"Đây là kem ly ngon tuyệt mà em nói, không ăn sẽ tiếc à?" Lâm Việt và Hàn Nặc đứng dưới chân vòng quay khổng lồ, Lâm Việt cắn một miếng kem, cũng không thấy ngon gì cả. Cũng chẳng khác mấy loại kem hắn vẫn thường ăn.
"Đúng đó! Mọi người đều nói thế mà. Sao thế, anh thấy không ngon sao? Ta thấy cũng không tệ mà."
"Cũng không phải là không ăn được, nhưng mà cũng không thấy ngon đến mức đó. Không đáng để chúng ta bỏ hàng xếp lâu như vậy, cố tình chạy tới ăn."
Lâm Việt ca ca ngốc của chúng ta ơi, đến lúc này vẫn còn tiếc cái vụ chưa ngồi được xe cáp treo, hắn đâu biết là Hàn Nặc cố ý hù dọa hắn. Cũng vì thương hắn nên mới cố tình nói muốn ăn kem ly khi sắp đến lượt.
"Anh hiểu gì chứ, đi chơi thì phải được ăn thứ mình thích, đến khu vui chơi thì phải ăn kem ly chứ!"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận