Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1561: Cuộc sống mới 11 (length: 3898)

Hắn cùng cha mẹ hắn tuy nhìn không có vẻ thân thiết lắm, bình thường vẫn duy trì một khoảng cách lễ độ, nhã nhặn.
Hơn nữa gần đây vì một số chuyện, bọn họ còn xảy ra xích mích không vui vẻ, nhưng ít nhất hai bên đều biết, đối phương không thật sự ghét bỏ mình. Trong mắt cha mẹ, Kiều Diệc vẫn là đứa con hiếu thảo, còn trong mắt Kiều Diệc, cha mẹ hắn kỳ thực cũng rất yêu thương hắn.
Như vậy là đủ rồi.
Nhưng mà đôi khi Kiều Diệc cũng muốn cảm tạ Kiều Tử Mạc, vì có đứa em này điều hòa giữa bọn họ, cho nên gia đình này của họ mới có thể luôn hòa thuận như vậy. Bình thường lúc mọi người tụ tập một chỗ, dù cho Kiều Diệc ít lời một chút cũng không sao, ít nhất còn có Kiều Tử Mạc ở đó, hắn nói nhiều, trước giờ sẽ không làm bầu không khí trở nên gượng gạo.
Có lẽ, trời cao ban cho Kiều gia hai đứa con trai tính cách khác nhau, chính là vì sự an bài này. Kiều gia cần hắn, cũng đồng dạng cần Tử Mạc. Thiếu một người cũng không được.
Thật ra, bữa cơm này cũng không có gì đặc biệt, ăn xong cơm, Kiều Diệc cũng vẫn lên lầu về phòng mình, đó là thói quen từ trước đến nay của hắn.
Vốn Kiều Diệc cho rằng Kiều Tử Mạc cố ý gọi hắn về nhà là muốn tìm cơ hội chất vấn hắn, nhưng khi hắn về phòng, đồng thời đã chuẩn bị sẵn sàng chờ bị Kiều Tử Mạc đến cười nhạo, thì lại không thấy Kiều Tử Mạc đâu cả.
Cái này...
Lần này Kiều Diệc cũng không hiểu được. Quả nhiên Kiều Tử Mạc gia hỏa này, trước giờ sẽ không đi theo hướng hắn nghĩ. Hắn cho rằng hắn lừa hắn về nhà chắc chắn muốn tìm hắn nói chuyện nhân sinh, nói lý tưởng, nhưng đến cuối cùng lại thật chỉ là về nhà ăn cơm mà thôi.
Sau đó mấy ngày sau đều vẫn như vậy.
Về sau Kiều Diệc thậm chí đã quen rồi, cũng không trốn tránh Kiều Tử Mạc nữa, bởi vì hắn phát hiện Kiều Tử Mạc dường như căn bản không có ý muốn chế giễu hắn, thậm chí mấy ngày nay Kiều Tử Mạc căn bản không hề nhắc đến một chữ nào liên quan đến Chu Tiểu Nghiên trước mặt Kiều Diệc.
Chẳng lẽ nói Tử Mạc đã bị thuyết phục? Cũng đồng ý cách làm của hắn, không còn vì chuyện của hắn mà quan tâm nữa?
Vậy cũng tốt. Kiều Diệc ngơ ngác nghĩ, thế nhưng trong lòng lại có chút thất vọng.
Thất vọng điều gì chứ? Chẳng lẽ trong tiềm thức hắn lại thật sự hy vọng Tiểu Mạc sẽ vì hắn làm gì đó sao? Những lời mà mình không nói ra được, những việc mình không làm được, nếu như Tiểu Mạc đi giúp hắn nói, đi giúp hắn làm, có phải hắn cũng đang nghĩ như vậy không?
Kiều Tử Mạc lần này về nhà, ở nhà nghỉ ngơi một tháng. Hắn rốt cuộc cũng mệt mỏi, sau đó vào một buổi tối nọ, hắn nói với cả nhà rằng hắn muốn đi làm, muốn đi vì anh trai mình chia sẻ gánh nặng.
Vừa nói ra đề tài này, ba người còn lại trong nhà lập tức có ba loại suy nghĩ khác nhau. Kiều mụ mụ đương nhiên là dáng vẻ đau lòng, hơn nữa còn có chút thất vọng, bởi vì bà cảm thấy con trai bảo bối của bà muốn đi làm, như vậy sẽ rất vất vả, và điều mấu chốt là từ nay về sau, hai đứa con trai của bà có phải đều sẽ biến thành kẻ cuồng công việc hay không, vậy thì còn ai có thể ở bên bà nữa đây?
Còn Kiều ba ba thì sao… Ông tự nhiên là ánh mắt vui mừng rồi. Tiểu Mạc cũng đã trưởng thành rồi, đã đến lúc nên ra ngoài lăn lộn một phen, rất tốt rất tốt.
A, cuối cùng còn Kiều Diệc. Thật ra hắn không có ý nghĩ gì lớn, vì việc Tử Mạc muốn đi làm thì hắn cũng không ngạc nhiên, đây vốn dĩ là chuyện sớm muộn thôi, còn về phần việc Tử Mạc nói sẽ đi giúp hắn chia sẻ công việc thì tất nhiên vẫn cần phải xem xét thêm, ai biết hắn có phải đến gây thêm rắc rối cho hắn không?
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận