Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2423: Vu thúc thúc 6 (length: 3805)

Nếu như nàng còn muốn đi đoán Kiều Diệc là có ý gì, có phải đang nghĩ quá nhiều không?
Bởi vì Kiều Diệc căn bản không có khả năng có ý gì với nàng, nàng vô luận suy nghĩ cái gì, đều chỉ là tự mình đa tình mà thôi.
Chủ nhật buổi tối, là Vu thúc thúc ở đây ngày cuối cùng.
Mấy ngày trước, bọn họ đều ra nhà hàng ăn cơm, cho nên hôm nay bữa cơm cuối cùng này, Vu ba ba hy vọng có thể ăn ở nhà. Bởi vì hắn cảm thấy ở nhà mới có cảm giác gia đình.
Hơn nữa hôm nay bữa cơm này, là do Vu ba ba tự mình làm. Chu Tiểu Nghiên vốn định giúp đỡ, kết quả lại bị hắn đuổi ra khỏi phòng bếp.
"Thúc thúc lớn tuổi rồi, về sau cũng không biết còn có cơ hội nấu cơm cho các cháu ăn không. Cho nên hôm nay bữa cơm này cứ để chú làm cho các cháu ăn đi. Tiểu Nghiên à, nếu cháu muốn làm cơm cho chú ăn, sau này về nhà lại làm cho chú ăn cũng được."
Không biết vì sao, Chu Tiểu Nghiên vừa nghe thấy câu nói này, đã thấy rất thương cảm. Cảm giác Vu thúc thúc giống như nàng, đều coi lần ở chung này là lần ở chung cuối cùng vậy.
Thật ra chú ấy cũng biết, giữa nàng và Vu Hàn hẳn là không thể nào đến được với nhau. Tuy trên mặt ai cũng nói, dù cho nàng thích người khác, không đến được với Vu Hàn, nhưng bọn họ vẫn mãi là người một nhà. Nhưng ai cũng biết, kỳ thật điều đó căn bản không thể nào.
Rồi một ngày nào đó, bọn họ sẽ phải chia tay.
Chu Tiểu Nghiên không nỡ tình cảm này, Vu thúc thúc có lẽ cũng vậy.
Chỉ là lần này nàng không nói gì, mà cùng Vu Hàn cùng nhau lui ra phòng khách.
Vu ba ba một mình ở phòng bếp nấu ăn, một lúc phỏng chừng cũng chưa xong. Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn ở phòng khách, cũng không có việc gì làm.
Đã lâu không về nơi này, lần này Chu Tiểu Nghiên trở về, mục đích chính là ở bên Vu thúc thúc ăn cơm, dạo phố, ngoài ra, đến nơi này, nàng muốn gặp nhất chính là Tiểu Hôi Hôi.
Con vật nhỏ nuôi hơn nửa năm, Chu Tiểu Nghiên vẫn có tình cảm với con thỏ màu xám này. Nếu lúc trước không sợ Vu Hàn để ý, nàng nhất định đã mang Tiểu Hôi Hôi theo rồi. Đến giờ, Chu Tiểu Nghiên vẫn rất muốn mang Tiểu Hôi Hôi đi.
Trước kia khi nàng ở đây, Tiểu Hôi Hôi chính là do nàng chăm sóc, Vu Hàn tuy nói cũng là chủ của Tiểu Hôi Hôi, nhưng dù sao hắn là đàn ông con trai, lại không có kinh nghiệm nuôi thú cưng, cộng thêm có Chu Tiểu Nghiên ở đây, cũng không cần tự tay làm gì. Cho nên phần lớn thời gian, Tiểu Hôi Hôi đều do Chu Tiểu Nghiên chăm sóc.
Bây giờ nàng đột ngột rời khỏi nơi này, cũng không thể chăm sóc Tiểu Hôi Hôi nữa, Chu Tiểu Nghiên liền thường xuyên lo lắng, tiểu ca ca một mình liệu có thể chăm sóc tốt cho Tiểu Hôi Hôi của nàng không?
Đặc biệt là lần trước, Vu Hàn về B thành mấy ngày chưa trở lại, Chu Tiểu Nghiên một mình chạy đến đây, thấy Tiểu Hôi Hôi của nàng đã sắp chết đói rồi.
Lúc đó trong lòng nàng có chút bất mãn.
Tiểu ca ca về B thành, đương nhiên là không sai rồi, anh ấy ở nhà lâu hơn mấy ngày cũng không sai. Nhưng tại sao anh ấy có thể quên béng Tiểu Hôi Hôi chứ?
Nếu như anh ấy thực sự không về được, có thể gọi điện cho nàng, để nàng đến chăm sóc Tiểu Hôi Hôi mà? Nhưng anh ấy lại không nói gì với nàng, hay là trong lòng anh ấy, anh ấy nghĩ nàng tự biết đến trông Tiểu Hôi Hôi, cho nên không cần anh ấy phải nhắc nhở nữa?
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận