Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2079: Đúng hay không đến khởi 10 (length: 3755)

Nhưng mà nàng lại vì nghe được chuyện bát quái mới mẻ, mà quên mất chính sự của mình!
Ôi...
"A cái gì chứ, chẳng lẽ ngươi không hỏi, hay là chưa đi?" Lâm Việt lại hỏi. Tiểu Nặc sao đột nhiên trở nên có chút kỳ quái vậy.
"Đi... đi chứ. Có điều ta quên hỏi Kiều Tử Mạc."
Lâm Việt: "..."
"Được rồi, ta lát nữa đi hỏi lại một lần được không?" Hàn Nặc muốn bắt đầu sử dụng chiêu trò mè nheo của nàng, dù sao nàng hiện tại còn không biết đáp án Kiều Tử Mạc cho nàng đến tột cùng là ai, hơn nữa nàng lại đáp ứng Kiều Tử Mạc muốn giữ bí mật chuyện này, cho nên tạm thời nàng còn chưa thể nói cho Lâm Việt chuyện nàng vừa mới đi tìm Kiều Tử Mạc, sau đó đã nói chuyện phiếm gì với Kiều Tử Mạc, đến mức nàng liền quên mất việc vốn định đi hỏi Kiều Tử Mạc chuyện chính.
Lâm Việt cũng không phải là người hay xoắn xuýt, nên Hàn Nặc nói quên thì thôi, hắn cũng không để ý nhiều.
Hàn Nặc hôm nay vốn là nghe theo mẫu thân đại nhân Diệp Tuyết phân phó, đi tìm Kiều Tử Mạc hỏi một số chuyện rất quan trọng. Vì tháng sau là sinh nhật ba mươi tuổi của Kiều Diệc, đây cũng là một ngày trọng đại. Mặc dù Kiều Diệc là người luôn rất kín tiếng, cũng rất ít khi tổ chức sinh nhật gì, nhưng Lâm gia bên này vẫn muốn hỏi một chút, năm nay Kiều Diệc muốn tổ chức sinh nhật hay không, vậy thì nhà bọn hắn đương nhiên là muốn đi chúc mừng sinh nhật Kiều Diệc rồi.
Nhưng mà Hàn Nặc vốn là đặc biệt đến hỏi chuyện này, kết quả cuối cùng lại quên mất.
Rất nhanh Hàn Nặc trở về văn phòng của mình, thật ra nàng rất tò mò trên tờ giấy rốt cuộc viết tên người nào, Kiều Tử Mạc cố ý làm bộ khó đoán như vậy, càng gợi lên sự hiếu kỳ trong lòng Hàn Nặc.
Lâm Việt cũng không đi theo nàng vào, cho nên vừa vào văn phòng, Hàn Nặc liền trở về chỗ ngồi, lấy tờ giấy nhỏ ra, rồi cẩn thận từng chút một mang theo tâm trạng kích động, mở tờ giấy ra.
Nhưng khi nàng rốt cuộc nhìn rõ tên trên tờ giấy, Hàn Nặc suýt chút nữa đã hoảng sợ mà vứt tờ giấy. Nàng nhìn nhầm sao? Chắc chắn là vậy rồi. Nếu không thì Kiều Tử Mạc vì sao lại viết tên Tiểu Nghiên lên giấy?
Chẳng lẽ Kiều Tử Mạc đang trêu chọc nàng?
Ừm, chắc chắn Kiều Tử Mạc đang trêu chọc nàng, Kiều Tử Mạc thường ngày rất thích trêu nàng!
Hàn Nặc cầm tờ giấy, đứng dậy đi rót một cốc nước, rồi uống mấy ngụm lớn, nàng phải suy nghĩ kỹ về vấn đề này. Người Kiều Diệc thích là Tiểu Nghiên? Chuyện này bản thân Tiểu Nghiên có biết không?
A... Trước đây nàng chỉ biết Tiểu Nghiên đơn phương thích Kiều Diệc nhiều năm, rồi lại cảm thấy mình không xứng với Kiều Diệc, nên cuối cùng đã từ bỏ. Vậy nếu như từ đầu Kiều Diệc cũng thích Tiểu Nghiên, chẳng phải là bọn họ thích nhau sao, sau đó lại cùng nghĩ đối phương không thích mình?
Cái này... đúng là trời xui đất khiến mà.
Không nói đến việc người nhà Kiều Diệc sẽ nhìn nhận thế nào về chuyện của Tiểu Nghiên, chỉ riêng việc người Kiều Diệc thích lại là Tiểu Nghiên, chuyện này đủ làm Hàn Nặc khó tiêu hóa.
Hàn Nặc giờ cuối cùng cũng hiểu vì sao Kiều Tử Mạc muốn do dự như vậy, có lẽ là vì e dè việc nàng là chị gái của Tiểu Nghiên, nên mới không biết có nên nói cho nàng chuyện này hay không.
Nhưng Hàn Nặc vẫn muốn đi hỏi lại Kiều Tử Mạc về chuyện này, hơn nữa còn muốn tiện thể hỏi luôn việc quan trọng mà ban nãy nàng chưa hỏi.
Vậy nên sau khi xem xong tờ giấy, Hàn Nặc gửi tin nhắn cho Kiều Tử Mạc.
Hàn Nặc: "Cái ngươi viết là thật sao?"
"Ngươi cảm thấy ta đang đùa à?"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận