Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2937: Trở về 16 (length: 3650)

"Tiểu Nghiên, nghe nói ngươi yêu đương rồi phải không? Không phải chú tò mò đâu, là Vu Hàn nói cho ta biết đấy. Mấy hôm trước, hắn một mình trở về, mà ngươi lại chưa về, ngươi biết đấy, chuyện này vốn dĩ rất kỳ lạ, nên ta mới hỏi hắn. Sau đó mới biết được chút chuyện giữa hai đứa. Đương nhiên, chú cũng không nhất thiết muốn hai đứa ở với nhau, hiện tại hai đứa cãi nhau, chú cũng biết."
Ba Vu vẫn là bắt đầu nói đến chuyện của Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn, chuyện này cũng không giấu được. Vu Hàn tự mình thôi việc ở công ty Lâm rồi một mình về, còn Chu Tiểu Nghiên thì không cùng anh ta về.
Bây giờ Chu Tiểu Nghiên cũng đã trở về rồi, nhưng lại không về nhà ở, người bình thường thôi cũng sẽ biết giữa hai người nhất định đã xảy ra chuyện gì.
"Chỉ là chúng ta là người một nhà thôi, có gì không thể nói chuyện cho đàng hoàng chứ? Chú dù mong hai đứa có thể ở bên nhau, nhưng cũng tôn trọng sự lựa chọn của cháu, hạnh phúc của cháu là do cháu làm chủ. Với cả chú thật ra cũng luôn biết, trong chuyện tình cảm này, vẫn luôn là Vu Hàn tự mình đa tình, đơn phương mong muốn. Dù cháu không thích hắn, chú cũng có thể hiểu."
Chu Tiểu Nghiên nghe lời ba Vu nói, có chút xúc động, đồng thời lại càng thêm áy náy. Chú Vu đối với nàng thật sự rất tốt, nàng cũng không muốn làm tổn thương họ.
Thế nhưng sự việc giờ đã diễn biến thành như vậy, nàng đã khiến Vu Hàn không chào đón nàng, nên giờ chỉ có chú Vu có thể hiểu cho nàng.
"Chú Vu, thật xin lỗi."
Chu Tiểu Nghiên nghĩ nghĩ nói.
"Sao lại phải xin lỗi chứ, Tiểu Nghiên, cháu không có lỗi với ai cả, chuyện tình cảm này, ai nói rõ được đâu. Cháu có thích ai không, người khác không thể ép buộc, đến chính cháu còn không ép buộc được bản thân, đúng không? Với lại cháu đã làm rất tốt rồi, tuyệt đối không nên cảm thấy bản thân đã làm sai điều gì, biết chưa? Cứ nghe theo trái tim mình là được rồi."
"Nhưng mà cháu làm như vậy, giống như phụ lòng Vu Hàn đối tốt với cháu."
"Hắn đối tốt với cháu, đó là vì hắn thích cháu, đó cũng là hắn tự nguyện. Chẳng lẽ một người bỏ ra gì cho người khác thì nhất định phải trông chờ đối phương đáp lại những nỗ lực như nhau sao? Một vài chuyện có lẽ được, nhưng chuyện tình cảm thì không như vậy được. Cháu đừng cứ mãi để trong lòng, như vậy không tốt cho cháu, cũng không tốt cho Vu Hàn. Chú vẫn mong, hai đứa có thể sớm kết thúc mối tình cảm này, thoát ra khỏi những rối rắm này, quay lại mối quan hệ trước kia. Dù thế nào, chú vẫn mong, hai đứa mãi mãi là con trai con gái của chú. Biết chưa?"
"Vâng, chú, cháu hiểu rồi, cháu sẽ cố gắng."
"Nếu vậy, thì nói với chú xem, cậu con trai mà cháu đang thích kia là người như thế nào vậy? Chú cũng rất muốn biết, người có thể khiến Tiểu Nghiên nhà mình một lòng chung thủy, rốt cuộc là có bao nhiêu ưu tú đây!!"
"À, chú, chú không biết sao?"
Thì ra Vu Hàn còn chưa nói cho ba Vu biết chuyện của nàng và Kiều Diệc sao? Vậy Vu Hàn rốt cuộc đã nói gì với ba Vu?
"Không biết a. Cháu còn chưa nói với chú, sao chú biết được. Chú vẫn đợi cháu về rồi tự mình nói với chú đấy. Sao vậy?"
"Không... Không có gì, cháu cứ tưởng Vu Hàn đã nói với chú rồi chứ. Ai ngờ còn chưa mà."
"Vu Hàn hả, chú hỏi hắn rồi mà, hắn không chịu nói."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận