Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1163: Quá khứ 11 (length: 3953)

Chương 1163: Quá khứ 11
Vu Hàn lúc về đến nhà, Chu Tiểu Nghiên đang tắm, Vu Hàn tự mình ở phòng khách đợi một hồi lâu, Chu Tiểu Nghiên mới ra ngoài.
"Tiểu ca ca, ngươi trở về rồi ?"
Chu Tiểu Nghiên biết Vu Hàn đi ra ngoài, Vu Hàn đi có gõ cửa nói cho nàng, cho nên bây giờ thấy Vu Hàn trở về cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Vu Hàn đã tìm chén đĩa trong nhà Liễu gia, một lần nữa đem đồ mình mua về bày ra, nhìn thấy Chu Tiểu Nghiên ra cười nói với nàng: "Còn chưa ăn cơm đúng không? Ngươi nhìn ta mua cho ngươi cái gì này? Đều là món ngươi thích ăn nhất đó, nhanh tới ăn chút đi."
Vu Hàn biết, theo chuyện giữa trưa Tiểu Nghiên gặp ở Kiều gia, chắc chắn cũng là không có ăn gì. Lại thêm buổi tối cũng không ăn cơm, Tiểu Nghiên coi như cả ngày đều không có ăn tử tế thứ gì.
Như vậy sao được! !
Chu Tiểu Nghiên cười, trong lòng cũng cảm thấy có chút ấm áp.
Tiểu ca ca mãi mãi là người tốt với nàng nhất, không giống Kiều Diệc... Đến bây giờ vậy mà một cuộc điện thoại cũng không có.
Thôi, được rồi, nàng nghĩ Kiều Diệc làm cái gì chứ? Bọn họ vốn dĩ cũng chỉ là tình nhân hợp đồng, ngoài ra căn bản không có quan hệ gì mà, Kiều Diệc dựa vào cái gì gọi điện thoại cho nàng chứ?
Là nàng tự mình nghĩ nhiều.
"Cám ơn ngươi, tiểu ca ca."
Chu Tiểu Nghiên tự mình trong phòng chờ đợi đến trưa và một đêm, rất nhiều chuyện cũng đã nghĩ thông suốt. Kỳ thật nàng vốn dĩ cũng không có gì không nghĩ ra, đơn giản là lời tiểu ca ca buổi chiều làm nàng phiền muộn trong chốc lát mà thôi.
Nhưng nghĩ thoáng qua, cũng cảm thấy chuyện này không có gì. Nàng vốn dĩ từ vừa mới bắt đầu đã không yêu cầu xa vời Kiều Diệc muốn đối xử với nàng thế nào, hắn không thích nàng mới là bình thường, nếu hắn thật thích nàng, nàng ngược lại thấy không chân thật.
Nghĩ thông suốt chuyện này, Chu Tiểu Nghiên cũng bình thường trở lại. Dù sao nàng thích Kiều Diệc cũng đâu phải ngày đầu tiên, nhiều năm như vậy cũng đã qua, nàng từ lâu quen thuộc cảm giác một người đơn phương yêu mến.
Đã nhất định là một cuộc thầm mến không có kết quả, vậy nàng đừng nên yêu cầu xa vời bất kỳ kết quả nào, cũng không có tư cách yêu cầu Kiều Diệc đối với nàng phải có bất kỳ khác biệt nào.
Hắn thích nàng cũng được, ghét nàng cũng được, cho dù hắn thật sự vì chuyện bốn năm trước mà canh cánh trong lòng, trả thù nàng cũng được, chuyện đó có sao chứ?
Bọn họ nhất định là không có kết quả, nàng cũng nhất định là không xứng thích hắn, con đường này là tự nàng chọn, nàng không trách ai hết.
Nhưng Chu Tiểu Nghiên biết tiểu ca ca không nghĩ vậy, chuyện ngày hôm nay, tiểu ca ca có lẽ cảm thấy nàng chịu nhiều ấm ức, tối đi tìm Kiều Diệc nhất định là đi đòi công đạo cho nàng.
Đây mới là kết quả Chu Tiểu Nghiên sợ nhất.
Tiểu ca ca trước kia với Kiều Diệc quan hệ rất tốt, Chu Tiểu Nghiên cũng mong bọn họ có thể vẫn luôn như vậy, tình huynh đệ nhiều năm không dễ dàng, mặc kệ đối với tiểu ca ca hay Kiều Diệc, đều là như thế.
Chu Tiểu Nghiên thật không muốn tiểu ca ca hết lần này đến lần khác vì chuyện của nàng chạy đi chất vấn Kiều Diệc, những chuyện đó vốn dĩ ngay từ đầu chính là nàng tự nguyện, nàng không trách Kiều Diệc, cũng mong tiểu ca ca đừng đi trách Kiều Diệc.
Tình cảm loại chuyện này xưa nay không có đúng sai, ngươi yêu thích một người là chuyện của ngươi, mà người đó có thích ngươi hay không, cũng là chuyện của hắn.
Nếu quả thật muốn phân đúng sai, cũng chỉ có thể là ngươi thích sai một người, điều này không liên quan gì đến đối phương cả.
Chu Tiểu Nghiên ngồi xuống trước mặt Vu Hàn, nhận lấy bát đũa hắn đưa, nàng không có ý định không ăn gì, nàng xưa nay không phải người như vậy.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận