Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2190: Chuyển hướng 13 (length: 3902)

Chu Tiểu Nghiên từ văn phòng của Vu Hàn đi ra, nhưng cảm xúc lại không hề khởi sắc chút nào.
Nàng theo thói quen hướng văn phòng của Hàn Nặc đi tới, đi được nửa đường, mới nhớ ra hôm nay chị của Hàn Nặc và anh rể Lâm Việt hình như đều có việc không đến công ty.
Chu Tiểu Nghiên cũng không biết họ đi đâu, cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì. Hơn nữa nàng hiện tại cũng rất muốn xin nghỉ không đi làm, đi ra ngoài dạo phố một chút cho thoải mái.
Đúng vậy, hình như nàng đã rất lâu không ai đi ra ngoài dạo phố rồi. Trước kia đi học mỗi cuối tuần đều phải làm thêm, nàng cũng không có tâm trí suy nghĩ gì khác, hơn nữa cũng không rảnh một mình đi ra ngoài dạo phố.
Rồi sau đó, trong cuộc sống của nàng liền xuất hiện Vu Hàn, từ sau đó nàng liền gần như không còn cơ hội đi dạo phố một mình nữa. Hơn nữa, Chu Tiểu Nghiên hiểu đi dạo phố một mình thật ra là chỉ khi tâm tình không tốt, một mình đi lang thang.
Nàng từ khi còn rất nhỏ đã có thói quen này, cũng vì vậy, năm mười bảy tuổi, nàng mới có thể một mình gặp Kiều Diệc trong tiệm sách.
Chu Tiểu Nghiên trở về văn phòng, đi vòng vòng hai lượt, cuối cùng, nàng vẫn là cầm điện thoại lên gửi cho Vu Hàn một tin nhắn: "Ta có thể xin nghỉ nửa ngày không?"
Con người ai cũng muốn được buông thả một chút không phải sao? Huống chi, lần này của nàng vẫn còn chưa tính là làm càn.
"Có thể."
Không ngờ rất nhanh Vu Hàn liền phê duyệt yêu cầu của nàng. Chu Tiểu Nghiên thầm cười, vẫn tốt nàng là trợ lý của tiểu ca ca, muốn xin nghỉ cũng rất dễ dàng. Chỉ là nàng đường đường chính chính xin nghỉ như vậy, Vu Hàn rất có thể sẽ biết nàng vì sao xin nghỉ.
Bất quá bây giờ không quản được nhiều như vậy, bọn họ cũng coi như đã nói hết ra rồi, cho nên nàng cũng cần thời gian để tiêu hóa. Vừa vặn nàng rời khỏi công ty, không xuất hiện trước mặt tiểu ca ca, như vậy hắn cũng có thể tỉnh táo lại một chút.
Chu Tiểu Nghiên cảm thấy có lẽ cũng vì ngay từ đầu nàng và Vu Hàn đã giữ quan hệ quá thân mật, giữa bọn họ chưa từng có khoảng cách, nên mới bồi dưỡng ra sự ngượng ngùng giữa họ bây giờ. Vì bình thường hai người, thật ra luôn có mâu thuẫn, đặc biệt là giữa tình nhân, sẽ thường xuyên có hiểu lầm, cần có thời gian tỉnh táo. Mà giữa nàng và Vu Hàn, lại vì từ đầu đã quá thân mật, khiến bọn họ không thể cho nhau cơ hội thở dốc.
Cuối cùng, bọn họ đã đi đến bước đường này.
Chu Tiểu Nghiên xin nghỉ thành công, nàng cũng là người có hành động rất nhanh, cho nên lập tức thu dọn đồ đạc, rời khỏi văn phòng của mình. Lúc đi, nàng thậm chí còn không đi chào hỏi Vu Hàn, cứ tự mình rời đi.
Bên ngoài vẫn nắng chang chang, thật ra đây không phải thời tiết tốt để dạo phố.
Bất quá Chu Tiểu Nghiên lại thích những lúc như vậy, hay là nàng kỳ thật có khuynh hướng tự ngược thì đúng hơn. Càng lúc tâm tình không tốt, nàng càng muốn nổi khùng, thậm chí muốn chạy vài vòng cho mệt, khi đó nàng mới có thể ổn định lại tâm trí để suy nghĩ những vấn đề đó.
Chu Tiểu Nghiên đeo túi xách, cũng không cầm dù, cứ một đường theo tòa cao ốc công ty đi về phía trước. Nàng cũng không có mục đích, cũng không nghĩ mua đồ, chỉ muốn đi dạo một chút mà thôi. Cho nên nàng không bắt xe.
Ý nghĩ duy nhất của Chu Tiểu Nghiên bây giờ chính là cố gắng chạy trống mình, không cần suy nghĩ gì, nên nàng cứ đi dọc theo đường, vừa đi vừa ngắm cảnh trên đường, nhìn người đi qua đi lại. Ngắm nhìn cuộc sống của họ, có rất nhiều người cũng giống như nàng, có rất nhiều phiền não.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận