Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1206: Hẹn hò 10 (length: 3918)

Chương 1206: Hẹn hò 10
Thời gian còn lại, cha con nhà họ Chu ngược lại không còn chủ động nhắc chuyện của Chu Tiểu Nghiên nữa, chủ tịch Chu thì lại cùng Kiều Diệc bàn chuyện làm ăn trên thương trường.
Chỉ còn lại Chu Tiểu Nghiên và Chu Đình Đình im lặng ăn cơm.
Đương nhiên, Chu Tiểu Nghiên cũng không có tâm trí nào mà ăn cơm cho yên ổn, nàng cảm thấy không thích ứng với việc phải ăn cơm cùng người xa lạ như vậy, hoàn toàn không chen chân vào được.
Nhưng nàng biết đây là Kiều Diệc sắp xếp, nàng đã đồng ý với Kiều Diệc sẽ làm bạn gái của hắn một tháng, nên tự nhiên phải tiếp tục hoàn thành tất cả những việc hắn giao.
Bất quá Chu Tiểu Nghiên cũng cảm thấy có chút kỳ quái, trong lòng cảm thấy bữa tối hôm nay có gì đó lạ lùng, nhưng không giống như là Kiều Diệc cố tình sắp xếp.
Nàng ngơ ngơ ngác ngác ăn xong bữa cơm này, mãi đến khi Kiều Diệc lái xe đưa nàng về trên đường, cả người nàng vẫn còn mơ màng.
"Chuyện hôm nay, xin lỗi." Kiều Diệc vừa lái xe vừa nói với Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên: "?"
Đây là ý gì, Kiều Diệc thế mà chủ động nói xin lỗi nàng?
"Ta trước đó không biết chủ tịch Chu lại đột nhiên đến, cho nên cũng không kịp báo cho ngươi, khiến ngươi phải đợi lâu." Kiều Diệc còn nói thêm.
Chu Tiểu Nghiên: "?"
Đây là ý gì? Cha con nhà họ Chu không phải Kiều Diệc mời đến, mà là đột nhiên tự mình đến chơi sao? Vậy bữa cơm tối nay... quả nhiên không phải Kiều Diệc cố ý sắp xếp?
Vậy mục đích tối nay của hắn là gì? Buổi chiều hắn chủ động nói với nàng tối cùng nhau ăn cơm, vậy là vì cái gì?
Chu Tiểu Nghiên hiện tại đầu óc toàn là dấu chấm hỏi, chỉ cảm thấy những phỏng đoán lúc bắt đầu ăn cơm của mình, bây giờ nhìn lại giống như đều sai. Kiều Diệc rốt cuộc là vì cái gì a, đã không phải là để nàng cùng hắn diễn kịch, vậy hắn... chẳng lẽ thật sự dự định đơn độc mời nàng ăn cơm thôi sao...
Cái này...
Chu Tiểu Nghiên ngược lại cảm thấy càng kinh khủng, luôn cảm thấy đáp án này khiến nàng thấy càng thêm quỷ dị.
Kiều Diệc mang theo mục đích mời nàng ăn cơm còn đỡ, nếu không có mục đích, nói không chừng sau lưng lại ẩn chứa một mục đích lớn hơn.
Nàng quả nhiên vẫn luôn tự phủ định mình đã quen, cho nên cũng không dám cho bản thân bất cứ hy vọng nào, nên đến hiện tại cũng không tự mình đa tình cho rằng, Kiều Diệc làm vậy, có lẽ chỉ đơn thuần muốn hẹn nàng ăn một bữa cơm mà thôi.
Về phía Kiều Diệc, vốn dĩ kế hoạch tối nay đã bị sự xuất hiện đột ngột của Chu Đình Đình và cha cô làm rối loạn, mọi việc đã đến nước này, kế hoạch đã định trước của hắn cũng không thực hiện được, hắn cũng không muốn giải thích nhiều với Chu Tiểu Nghiên.
Hơn nữa hắn vốn là muốn hẹn Chu Tiểu Nghiên ăn cơm, cũng chỉ là một sự bốc đồng nhất thời, chỉ cảm thấy nàng bây giờ là bạn gái của hắn, vậy hắn hẹn nàng ăn cơm tối cũng không có gì đúng không? Vì chẳng phải bạn bè yêu nhau đều như vậy sao, nên Kiều Diệc mới lấy dũng khí hẹn nàng.
Hơn nữa cuối cùng hắn chỉ là từ cửa sổ kính văn phòng, nửa uy hiếp nửa ra lệnh để hẹn được Chu Tiểu Nghiên.
Nhưng mà ai biết, ông trời đều muốn đối nghịch với hắn, hoặc nói là không phải ông trời sai, có lẽ đối phương cố ý đến thì có. Dù sao đến cuối cùng, hắn thế mà lại bị ép phải hàn huyên với chủ tịch Chu mấy tiếng đồng hồ.
Thậm chí vì đối phương là trưởng bối, lại là nhân vật rất quan trọng, Kiều Diệc liền tìm cơ hội nói cho Chu Tiểu Nghiên một tiếng cũng không được.
Sau đó khi hắn đi ra, cứ tưởng muộn như vậy, Chu Tiểu Nghiên nói không chừng đã sớm rời đi, thật không ngờ nàng lại ngốc nghếch như vậy, thế mà vẫn luôn chờ ở đó.
Hơn nữa, lúc Chu Đình Đình đánh Chu Tiểu Nghiên, Kiều Diệc cũng thấy. Hắn không nói lời nào, không có nghĩa là hắn không biết gì cả.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận