Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3016: Một ngày 11 (length: 3850)

"Tốt, tốt. Ta phục ngươi, rõ ràng là do người khác kính dâng, còn cứ phải nói là vì tư tâm của chính mình. Bất quá ta vẫn là muốn cảm ơn ngươi, có ngươi ở đây, ta mới có thể sau một ngày bận rộn, về đến nhà, liền có thể ăn những món ăn ngon như vậy."
Sau đó, Kiều Diệc thật sự như những gì hắn nói, kiên trì mỗi ngày đến làm bữa tối cho Chu Tiểu Nghiên. Đôi khi, Chu Tiểu Nghiên không bận rộn như vậy, tan làm sớm hơn, Kiều Diệc cũng sẽ đến thẳng quán, rồi chờ nàng tan làm, sau đó bọn họ cùng đi mua thức ăn, cùng nhau về nhà nấu cơm, rồi cùng nhau ăn cơm.
Những ngày như vậy, thật cần dùng bốn chữ để hình dung, đó chính là "Năm tháng tĩnh hảo".
Có lúc Chu Tiểu Nghiên còn cảm thấy, nàng càng giống người lo việc bên ngoài, còn Kiều Diệc thì mỗi ngày làm việc nội trợ, đón nàng tan làm, nấu cơm cho nàng, dọn dẹp phòng ốc, có thể nói là từng li từng tí.
Người không biết, có khi sẽ cho rằng nàng bao nuôi một tiểu bạch kiểm, cho nên người ta mới đối với nàng tốt như vậy.
Khi quán cà phê "Một Ngày" đi vào quỹ đạo ổn định, Hàn Nặc nói với Chu Tiểu Nghiên rằng, nàng muốn đến thăm nàng!
Thoáng một cái, Chu Tiểu Nghiên rời khỏi thành phố A đã mấy tháng, từ khi đi là mùa xuân, đã đến giữa hè rồi. Hàn Nặc vốn muốn đến thăm Chu Tiểu Nghiên từ lâu, Tiểu Nghiên một mình đến đây bôn ba, dù có Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc chăm sóc, nhưng Hàn Nặc làm tỷ tỷ của Chu Tiểu Nghiên, cuối cùng vẫn có chút không yên lòng.
Lại đặc biệt là nơi này còn có Vu Hàn và Chu Đình Đình. Mặc dù Hàn Nặc nghe Chu Tiểu Nghiên nói, dạo gần đây Vu Hàn bận bịu lập nghiệp, xây dựng công ty của hắn, căn bản chẳng thèm để ý tới Chu Tiểu Nghiên, Chu Đình Đình tự nhiên cũng không đến tìm Chu Tiểu Nghiên gây chuyện. Tất cả mọi người bình an vô sự, thậm chí Chu Tiểu Nghiên đã gần như quên mất nơi này có sự tồn tại của Chu Đình Đình.
Hình như dạo gần đây Chu Tiểu Nghiên đều trải qua rất suôn sẻ, cả ngày bận rộn vì quán cà phê, sau khi tan làm, còn có thể cùng Kiều Diệc nói chuyện yêu đương, đừng nói là sống vui vẻ đến mức nào.
Cho nên Chu Tiểu Nghiên tốt đẹp đến mức đã gần quên, những lo lắng trước kia khi nàng mới đến đây.
Vu Hàn không gây sự với nàng, nàng cũng không có vướng mắc tình cảm gì, cũng không có gánh nặng trong lòng. Thỉnh thoảng, nàng đến Vu gia thăm hỏi Vu thúc thúc, mà Vu Hàn phần lớn lấy lý do công việc bận, không có ở nhà.
Chu Tiểu Nghiên không biết, Vu Hàn đang tránh mặt nàng, hay là thật sự bận bịu công việc. Nhưng nghĩ lại, bây giờ Vu Hàn đang khởi nghiệp, công ty của hắn mới vừa bắt đầu, chắc chắn sẽ rất bận rộn. Nàng chỉ là mở một quán cà phê nhỏ thôi đã rối tinh rối mù lên, đến cơm cũng không có thời gian ăn, đừng nói Vu Hàn muốn mở cả công ty. Cho nên, hắn nói bận bịu, có thể là thật sự rất bận.
Bất quá gần đây Chu Tiểu Nghiên cũng bắt đầu bận rộn, cho nên nàng cũng đã một thời gian dài chưa đến Vu gia. Vu thúc thúc từng đến quán cà phê thăm nàng một lần, mang cho nàng chút đồ ăn, tiện thể xem thử quán cà phê mới của Chu Tiểu Nghiên làm ăn thế nào.
Vu ba ba thật sự xem Chu Tiểu Nghiên như con gái của mình, cho nên cũng rất quan tâm đến Chu Tiểu Nghiên.
Con gái mình mở quán cà phê, làm cha sao có thể không đến xem. Chẳng qua Vu ba ba cũng biết, ông đến cũng không giúp được gì cho Chu Tiểu Nghiên, thậm chí có thể làm Chu Tiểu Nghiên tốn thời gian đặc biệt ra đón tiếp ông, cho nên ông cũng chỉ đến có một lần mà thôi.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận