Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3262: Không cần nói 17 (length: 3729)

Một ý niệm: "Ôi chao, có phải hay không nghe rất giống truyện cổ tích? Hơn nữa rất lãng mạn đúng không? Dù sao lần này không phải anh hùng cứu mỹ nhân, mà là mỹ nữ cứu được anh hùng kia. Sau đó ca ta vì cảm kích vị nữ hiệp vui vẻ giúp đỡ hắn, cho nên liền theo nữ hiệp cùng nhau đến Đường quốc!!"
Kẻ lưu lạc: "Ừ, ngươi nói tiếp!"
Kỳ thật Tạ Nguyên cũng không phải thật sự đối với chuyện bát quái của người khác có hứng thú. Chỉ là hắn dường như càng lúc càng hiểu rõ, Kiều Tử Mạc vì sao lại không ngừng nhắc đến Thu Sơn Minh Nguyệt trước mặt hắn. Hơn nữa, dựa vào việc Một Ý Niệm giải thích cặn kẽ, hình tượng Thu Sơn Minh Nguyệt dần dần hiện lên một dáng vẻ cụ thể trong đầu Tạ Nguyên.
Hơn nữa Tạ Nguyên luôn cảm thấy, người tên Thu Sơn Minh Nguyệt này, hắn không hiểu sao cảm thấy rất quen thuộc. Chẳng lẽ Tử Mạc biết hắn sao?
Cho nên hắn vẫn chờ Một Ý Niệm nói tiếp, mới có thể thu thập được tin tức hữu ích.
Một Ý Niệm: "Ôi chao, sư phụ đại nhân, sao hôm nay người lại có hứng thú với chuyện bát quái của người khác thế? Không giống người chút nào? Người có phải bị trộm nick rồi không!!"
Thật vậy, cách nói chuyện và hành xử của Tạ Nguyên hôm nay khác hẳn mọi ngày. Bình thường hắn là người lạnh lùng, đừng nói là chuyện bát quái không liên quan, có khi Tô Niệm Niệm hỏi chuyện liên quan đến chính hắn, hắn cũng chẳng có phản ứng gì.
Kẻ lưu lạc: "Không có mà. Chỉ là vừa thấy bọn họ đang tán gẫu trong gia tộc, nên ta hơi tò mò thôi. Dù sao mọi người cùng gia tộc, nên hiểu nhau một chút mới phải chứ. Nếu không người khác tán gẫu ta lại không biết mà chen vào."
Một Ý Niệm: "À."
Sau khi nghe Tạ Nguyên giải thích, Tô Niệm Niệm lại không mấy nghi ngờ.
Thôi được, vậy nàng sẽ tiếp tục kể cho sư phụ đại nhân nghe chuyện bát quái của Thu Minh ca vậy.
Dù sao sư phụ hiếm khi có hứng thú, chịu nghe nàng nói nhảm nhiều như vậy!!
Một Ý Niệm: "Thật ra sau đó mọi chuyện trở nên đơn giản lắm. Ca ta sau khi đến Đường quốc, ban đầu cũng chỉ là một mình làm nhiệm vụ. Sau vì muốn thăng cấp, hai bọn ta mới quyết định tìm một sư phụ. Sau đó, ca ta, ở Đường quốc hay là toàn bộ trò chơi, ngoài ta ra, hắn chỉ quen mỗi Thịnh Thế Thủy Thủy. Hơn nữa, Thịnh Thế Thủy Thủy đẳng cấp cũng rất cao, làm sư phụ ca ta cũng hợp. Huống chi trước kia Thịnh Thế Thủy Thủy còn chủ động giúp đỡ ca ta, nên ca ta cảm thấy Thịnh Thế Thủy Thủy chắc chắn là người tốt. Sau đó hắn đã mặt dày đi cầu người ta nhận làm đồ đệ."
Một Ý Niệm: "Quá trình đó chắc cũng không khác gì mấy so với ta cầu ngươi nhận làm đồ đệ đâu. Chỉ là ca ta thật tâm thật ý đi cầu, tính chất có khác một chút với ta."
Kẻ lưu lạc: "Vậy sau đó thì sao, hắn làm sao nhận ra Thịnh Thế Thủy Thủy là người mà hắn muốn tìm?"
Kỳ thật đây mới là vấn đề mà Tạ Nguyên quan tâm nhất. Hắn cũng đang tìm người. Hắn hy vọng có thể học hỏi được kinh nghiệm và chỉ dẫn từ Thu Sơn Minh Nguyệt.
Một Ý Niệm: "À, về vấn đề này thì, công đầu thuộc về ta. Là ta nhận ra Thịnh Thế Thủy Thủy trước."
Kẻ lưu lạc: "Là ngươi?"
Một Ý Niệm: "Không ngờ sao? Sư phụ, đồ đệ ta rất thông minh đấy! Bình thường người không thấy được ưu điểm của ta gì cả!!"
Kẻ lưu lạc: "Ờ... Ừ."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận