Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1888: Người nhà 15 (length: 3694)

Kiều Diệc cười nhẹ một tiếng, hắn đương nhiên hiểu Kiều Tử Mạc nói "Muốn trước chiếu cố tốt chính mình" là có ý gì a, lúc này không cần nói nhiều, bởi vì bọn hắn hai cái đều hiểu.
"Ta biết." Kiều Diệc vỗ vỗ đầu Kiều Tử Mạc, lại bị Kiều Tử Mạc ghét bỏ né tránh, "Vậy ta đi về trước."
"Ừ. Ngươi đi đi. Ngủ ngon."
Kiều Tử Mạc cũng không giữ lại Kiều Diệc, hắn biết Kiều Diệc lo lắng đã không còn, vậy Kiều Diệc cũng sẽ không tiếp tục ở lại làm phiền hắn. Kỳ thật có một số việc nói sớm đi, nếu Kiều Diệc vừa đến liền nói rõ ràng, thì không cần lãng phí nhiều thời gian như vậy ở đây lén lút trộm điện thoại di động của hắn nha. Hơn nữa cuối cùng còn không trộm được.
Cần gì chứ?
Kiều Diệc đi rất nhanh, Kiều Tử Mạc lại bắt đầu khó xử. Kỳ thật hắn cũng đang suy nghĩ có phải hay không hắn nên xóa cái dòng trạng thái vừa mới đăng trên trang cá nhân đi. Mục đích của hắn vốn dĩ chẳng qua là muốn kích thích Vu Hàn một chút, dù sao chỉ là một chút lo lắng thôi mà, hiện tại mục đích có lẽ cũng đã đạt được. Kiều Tử Mạc tin rằng, hiện tại mặc kệ là Vu Hàn, hay là Chu Tiểu Nghiên, đoán chừng đều đã thấy dòng trạng thái này của hắn, vậy thì không cần thiết phải giữ lại nữa.
Dù sao chuyện hắn giấu giếm cha mẹ cũng chỉ là tạm thời, nếu như xóa dòng trạng thái này đi, vậy hắn có thể khôi phục lại cài đặt ban đầu. Hơn nữa như vậy cũng không dễ bị lộ tẩy.
Điều quan trọng hơn là, Kiều Tử Mạc lại đột nhiên nghĩ ra một điểm. Không phải hắn phúc hắc, mà là hắn vốn chính là người không thể chấp nhận được việc người khác bắt nạt hắn hoặc bắt nạt người hắn quan tâm.
Điều mà Kiều Tử Mạc nghĩ đến chính là, nếu hiện tại hắn đột ngột xóa dòng trạng thái đó đi, thì ai sẽ là người để ý nhất chứ? Đó chính là người nhạy cảm nhất với dòng trạng thái này.
Không sai, chính là Vu Hàn.
Bởi vì có nhiều thứ, nếu ngươi chỉ tùy ý đăng, có lẽ người khác còn không để ý lắm. Nhưng nếu ngươi vừa đăng, sau đó đợi một lúc lại xóa, thì sẽ hoàn toàn gây được sự chú ý của người khác.
Mà người kia chắc chắn sẽ nghĩ, hắn vì sao muốn xóa đi? Chẳng lẽ là vì có chuyện gì không muốn để người khác biết sao? Hắn càng suy đoán như vậy, thì càng thêm nghi ngờ, sau đó kết quả sẽ tự nhiên mà đến. Về phần Vu Hàn cuối cùng sẽ nghĩ như thế nào, vậy không phải là chuyện Kiều Tử Mạc quan tâm.
Dù sao hôm nay hắn không thiệt thòi, đăng ảnh chụp có thể kích thích Vu Hàn một cái, xóa ảnh chụp cũng có thể kích thích Vu Hàn một chút. Vậy cứ để Vu Hàn ca tự não bổ một hồi đi, càng tệ càng tốt. Ai bảo hắn đối với Kiều Diệc không thân thiện như vậy chứ.
Lúc này, trạng thái tiểu ác ma của Kiều Tử Mạc lại bùng nổ, sau đó hắn nhanh chóng xóa dòng trạng thái vừa đăng trên trang cá nhân, vui vẻ nằm dài trên giường.
Mọi chuyện đều tốt đẹp. Hôm nay đúng là một ngày hoàn mỹ! Vì thế nhất định phải ngủ một giấc thật ngon để thưởng cho bản thân. Haizzz, nói đến chuyện ngủ, Kiều Tử Mạc cũng cảm thấy hắn đã một thời gian rất dài không ngủ được một giấc thẳng giấc. Vì chuyện công việc, gần đây ngày nào hắn cũng cùng Kiều Diệc đi sớm về khuya, đến cả ăn một bữa cơm, ngủ một giấc tử tế cũng không có, đúng là vất vả.
Nhưng Kiều Tử Mạc cũng biết, Kiều Diệc còn cực khổ hơn hắn nhiều. Cho nên hắn ngày càng thông cảm và lý giải được cho Kiều Diệc, ca ca đã nhiều năm đều như vậy, vì cái nhà này, Kiều Diệc đã nỗ lực rất nhiều.
Cho nên trong cuộc sống sau này, bản thân nhất định phải nhanh chóng trưởng thành, như vậy mới có thể giúp Kiều Diệc chia sẻ gánh nặng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận