Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1199: Hẹn hò 3 (length: 4013)

"Ta có đi hay không có liên quan gì tới ngươi?"
Chu Tiểu Nghiên trước mặt Chu Đình Đình chưa từng là loại người nhút nhát, giữa nàng và Chu Đình Đình xem như đã sớm công khai đối đầu.
Hơn nữa từ khi quan hệ giữa nàng và Kiều Diệc bị lan truyền trong công ty, Chu Tiểu Nghiên đã biết, Chu Đình Đình đối với nàng ác ý chắc chắn lớn hơn trước kia.
Dù khoảng thời gian này Chu Đình Đình ở Kiều thị luôn rất khiêm tốn, không hề gây rối Kiều Diệc, cũng không tìm Chu Tiểu Nghiên gây chuyện, nhưng điều này không có nghĩa là nàng ta không ghét Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên thấy Chu Đình Đình tiến về phía mình, châm chọc khiêu khích một trận, nàng cũng không thấy có gì phải tức giận, dù sao không đáng giận với loại người này.
Chỉ là nàng không muốn để Chu Đình Đình biết nàng đến giờ này vẫn chưa rời công ty, mà là đang đợi Kiều Diệc.
Chu Đình Đình ngẩng đầu khinh miệt nhìn Chu Tiểu Nghiên một chút: "Đương nhiên không liên quan gì tới ta, chỉ là... ta đoán cô muộn thế này không đi, là ở đây đợi Kiều Diệc thôi!"
"Ta..." Đột nhiên bị đoán trúng tâm tư, Chu Tiểu Nghiên không biết nên nói gì.
"Tiếc quá nhỉ, Kiều Diệc hiện giờ đang nói chuyện với ba ta ở bên trong, hơn nữa lát nữa chúng ta còn phải cùng nhau đi ăn cơm. Sao, hắn không nói với cô sao? À, xem ra cô làm bạn gái cũng thất bại quá rồi đấy."
Nghe Chu Đình Đình nói, Chu Tiểu Nghiên hơi sững sờ. Kiều Diệc đúng là không hề nói với cô rằng anh đang họp với ba của Chu Đình Đình, thậm chí đến cả báo tin cũng không có.
Kiều Diệc đã hẹn cô buổi tối cùng đi ăn cơm, nhưng từ tan làm đến giờ, cô vẫn chưa nhận được bất kỳ tin tức gì về anh. À, hóa ra là anh đang họp với ba của Chu Đình Đình, hóa ra lát nữa anh còn phải đi ăn cơm với người khác!
Vậy sao anh không nói cho cô biết một tiếng, còn bắt cô ở đây ngốc nghếch chờ đợi?
Trong lòng Chu Tiểu Nghiên có chút khó chịu, cô cũng là người có tính khí, không phải kiểu người để Kiều Diệc hô tới xua đi. Dù cô thích Kiều Diệc, có thể cam tâm tình nguyện làm mọi điều vì anh, nhưng đối mặt tình huống này, cô cũng không tiếp tục chờ đợi được nữa!
Chu Đình Đình đang ở trước mặt cô, vênh váo tự đắc với tư cách kẻ thắng nhìn cô. Còn cô chỉ là người bị bỏ quên, vậy còn vọng tưởng gì ở đây nữa?
Có lẽ Kiều Diệc sớm đã quên cuộc hẹn của bọn họ, nếu lát nữa anh ra ngoài thấy cô vẫn còn ở công ty, có khi nào anh sẽ cảm thấy hơi khó xử, cảm thấy cô chướng mắt không?
Chu Tiểu Nghiên không hề ngây thơ cho rằng vị trí của cô trong lòng Kiều Diệc sẽ quan trọng hơn ba của Chu Đình Đình, sẽ quan trọng hơn cả sự hợp tác giữa toàn bộ xí nghiệp Chu thị với Kiều Diệc.
Kiều Diệc có thể quên cô bây giờ, lát nữa cũng có thể làm ngơ cô!
Chu Tiểu Nghiên điều chỉnh lại suy nghĩ, cười đáp lại Chu Đình Đình: "À, tôi không ở đây chờ Kiều tổng! Chu tiểu thư cô hiểu lầm rồi."
Thực ra việc Chu Tiểu Nghiên nói vậy trước mặt Chu Đình Đình là vô cùng thích hợp, bởi vì quan hệ của cô và Kiều Diệc ở công ty vốn dĩ không công khai chính thức, mà là người khác "nhìn lén" thấy cô và Kiều Diệc, nên mới lan truyền trong công ty.
Cho nên khi đối diện với chất vấn của Chu Đình Đình, cô tự nhiên sẽ không đơn giản thừa nhận như vậy.
"À, cô giả bộ cái gì chứ? Chu Tiểu Nghiên, cô giả bộ ngây thơ trước mặt người khác thì được, ở trước mặt tôi còn cần giả bộ sao? Tôi cũng chẳng biết cô dùng thủ đoạn quyến rũ gì, mới lừa được Kiều Diệc!" Chu Đình Đình tức giận đáp.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận