Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2023: Đã lâu không gặp 22 (length: 3579)

"Vậy được rồi." Vu Hàn cũng nói tiếp, "Vậy cứ như vậy quyết định."
Bọn họ lại ngồi ở quán cà phê một hồi, sau đó cũng gần đến giờ, mới đứng dậy rời quán cà phê, đi ra ngoài ăn tối.
—— Kiều Tử Mạc ở phòng khách bất giác ngủ quên, mãi cho đến ba mẹ hắn không biết trở về lúc nào thì mới bị đánh thức.
"Tiểu Mạc, sao con lại ngủ ở đây?" Kiều mụ mang ánh mắt trách móc, còn đưa tay đánh Kiều Tử Mạc một chút, "Ngủ ở đây không thoải mái, lại dễ bị lạnh. Con phải về phòng ngủ nha."
Kiều Tử Mạc dụi dụi mắt, mơ màng nhìn mẹ yêu: "Ôi mẹ, mẹ làm gì mà ngạc nhiên thế. Con chẳng qua ngồi ở đây thấy chán quá, rồi không cẩn thận ngủ thôi mà? Con đâu phải trẻ con, không dễ sinh bệnh vậy đâu! Mẹ thấy bây giờ con không phải vẫn ổn sao?"
"Ừ ừ ừ, con cứ nói con khỏe, rồi chẳng để ý gì hết! Con thì giờ còn trẻ, chờ đến tuổi của ba mẹ thì biết..."
"Ách, thôi! Mẹ, mẹ đừng bắt đầu lải nhải mấy chuyện này nữa."
"Được được được, mẹ không nói nữa, mẹ cũng lười nói, dù sao nói cũng không biết bao nhiêu lần rồi. Đúng rồi, anh hai con đâu?"
"Đương nhiên là đi làm rồi, bằng không anh ấy còn làm gì nữa!"
"Ách, cũng đúng." Kiều mụ lắc đầu, sau đó ngồi xuống cạnh Kiều Tử Mạc. Dì giúp việc mang lên một ly trà cho họ, bà liền cầm lên uống một ngụm.
"Hắn không ở đây thì vừa hay."
"Mẹ, ý mẹ là sao? Chẳng lẽ mẹ muốn nói xấu anh hai sau lưng ảnh?" Kiều Tử Mạc tò mò hỏi.
"Mẹ trong mắt con là hạng người như vậy sao?"
"Ờ... khó nói."
"Thật là, thiệt thòi mẹ nuôi con bao nhiêu năm."
"Hắc hắc... Vậy mẹ muốn làm gì, vì sao còn phải đợi anh hai không ở đây mới nói?"
"Không có gì đâu, chỉ là có vài chuyện không tiện nói trước mặt anh hai con thôi."
"Chuyện gì mà thần bí vậy?"
"Con đoán xem hôm nay mẹ gặp ai?"
"Gặp ai? Không phải Chu Đình Đình cùng mẹ của cô ta sao? Có gì mà mẹ phải làm bộ thần bí thế, chẳng phải ai cũng biết sao!"
Kiều Tử Mạc vừa nghe vừa vẻ mặt ghét bỏ, chẳng lẽ mẹ thần bí là để nói cho hắn biết hôm nay bà gặp Chu Đình Đình cùng mẹ cô ta sao? Mẹ yêu bị mất trí rồi hả, chẳng lẽ quên mất lúc trước hắn với Kiều Diệc cũng ở đó?
"Mẹ đương nhiên không nói họ rồi! Bọn họ có gì lạ đâu, hơn nữa lúc nãy con cũng có mặt, mẹ cần phải đặc biệt về nói cho con sao?"
"Nga."
Thì ra không phải Chu Đình Đình, vậy thì là ai?
Chẳng lẽ là... ? Không thể nào.
"Con có đoán cũng đoán không ra ai đâu! Vậy mẹ sẽ nói cho con biết, là Chu Tiểu Nghiên, còn có Vu Hàn."
"A, là bọn họ." Kiều Tử Mạc chậm rãi nói, đến lúc này hắn mới sực nhớ, hôm qua hắn cùng Chu Tiểu Nghiên và họ đi cùng chuyến bay về B thành phố, hắn vậy mà quên mất chuyện này.
Nếu Kiều Diệc biết bây giờ Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn đều ở B thành phố, hắn sẽ nghĩ sao?
"Làm gì, nghe giọng điệu của con như đã biết từ trước rồi?"
"Con biết mà, bởi vì hôm qua con cùng bọn họ cùng chuyến bay về, lúc ở sân bay con đã gặp bọn họ rồi. Chuyện này có gì mà lạ đâu?"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận