Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2975: Thanh minh 10 (length: 3887)

Bất quá bộ dạng người này, cũng nhất định sẽ là một người tốt. Bọn họ vĩnh viễn sẽ không ích kỷ như vậy, sẽ không chỉ cân nhắc hậu quả cho riêng mình, bọn họ mãi mãi cũng vì người khác mà suy nghĩ. Bọn họ thà rằng chính mình sống vất vả một chút, nhưng cũng vẫn như cũ sẽ không từ bỏ nguyên tắc của mình.
Người như vậy vẫn đáng để chúng ta kính nể.
Kiều Tử Mạc đây là lần đầu tiên đến nơi ở của Chu Tiểu Nghiên, Kiều Tử Mạc cũng biết, Kiều Diệc tự mình có rất nhiều bất động sản, cho nên cụ thể ở chỗ nào, Kiều Tử Mạc khẳng định sẽ không quan tâm.
Bất quá bây giờ nơi này không giống, nơi này có Chu Tiểu Nghiên ở, đối với Kiều Diệc mà nói, ý nghĩa liền không giống. Không sai biệt lắm nơi này hiện tại đã coi như là nửa cái nhà của Kiều Diệc. Cũng không còn là một trong vô số bất động sản của hắn, lạnh lẽo đến có thể hình dung.
Thật ra chung cư này cũng không tính là lớn, Kiều Tử Mạc thậm chí không cần đến hai phút đồng hồ, liền có thể tham quan hết nơi này. Sau khi xem xong, Kiều Tử Mạc đánh giá: "Ừm, cũng không tệ lắm, rất ấm áp."
Đương nhiên, đối với Kiều Tử Mạc đã quen ở hào trạch mà nói, những căn phòng nhỏ khác dù được bày biện đẹp đẽ đến đâu, phỏng chừng cũng không thể thu hút ánh mắt của hắn.
Huống chi, chỗ của Chu Tiểu Nghiên thật sự chỉ là một nơi ở bình thường mà thôi. Trang trí trước đây là dựa theo sở thích phong cách lạnh lùng của Kiều Diệc để lắp đặt, cách bày trí này đâu phải do Chu Tiểu Nghiên tự bố trí, chỉ là kiểu phong cách bình thường mà con gái hay thích thôi. Cũng không có gì đặc biệt.
Đương nhiên, Chu Tiểu Nghiên cũng không phải vì để cho Kiều Tử Mạc tới tham quan chỗ ở mới của nàng, nơi này cũng thật không có gì hay để tham quan, nàng cùng Kiều Diệc còn muốn đi ra ngoài mua đồ ăn nữa, nếu không buổi tối ăn gì? Cho nên Chu Tiểu Nghiên cũng căn bản không có thời gian để tiếp chuyện Kiều Tử Mạc, dù sao Kiều Tử Mạc cũng không phải người ngoài, cũng không cần nàng phải tiếp đãi hắn.
"Vậy Kiều Tử Mạc, ngươi cứ ngồi trong này một lát đi. Xem tivi gì đó, ừm, nếu ngươi khát thì cũng có thể tự tìm nước uống. Trong tủ lạnh có, không cần ta nhắc ngươi đâu."
"Nói thừa, ta đâu phải là không tự lo được. Các ngươi yên tâm, nhanh đi mua đồ ăn đi, ta có thể tự chăm sóc mình." Kiều Tử Mạc chê bai đáp.
Lúc này, Kiều Diệc cũng đã đi phòng bên cạnh thay quần áo xong đi ra. Thật ra đâu phải gọi là phòng khách chứ, mà bình thường thì cũng bỏ trống, Kiều Diệc ở trong đó kê một tủ sách cùng một vài vật dụng làm việc cần thiết, hắn có đôi khi đến đây xem Chu Tiểu Nghiên, cũng sẽ tiện thể xử lý một ít công việc quan trọng.
Thật ra căn phòng kia, không chỉ xem như phòng khách, mà còn giống như là nửa cái thư phòng của Kiều Diệc hơn.
Lúc trước Chu Tiểu Nghiên bố trí căn phòng đó cũng là dựa theo sở thích của Kiều Diệc mà bố trí. Đương nhiên, nàng cũng chưa từng nghĩ Kiều Diệc sẽ ở lại chỗ này, cho nên cũng chỉ là tùy tiện sắp xếp mà thôi.
"Ta xong rồi." Kiều Diệc nói, chỉ thấy Kiều Diệc về phòng thay một bộ đồ thể thao màu xanh đậm, cả người trông như thanh xuân hoạt bát hơn không ít.
Thật ra Kiều Diệc tuy đã ba mươi tuổi, nhưng hắn chăm sóc bản thân rất tốt, trông không khác gì người hai mươi tuổi. Huống chi, người ta nói, người đẹp trai thì sao, đều là từ nhỏ đẹp trai đến già, đó mới là sức quyến rũ của họ.
Bất quá Kiều Diệc bình thường đều mặc trang phục chính thức, tóc cũng được xử lý tỉ mỉ, trông rất thành thục, rất điềm tĩnh.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận