Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2107: Kinh hãi 14 (length: 3787)

Kiều Tử Mạc khẽ gật đầu, coi như đồng ý, sau đó trợ lý nhỏ của hắn liền đi rót nước cho hắn.
Kiều Tử Mạc luôn rất kén chọn, điều này trợ lý nhỏ của hắn biết rõ. Nhất là gần đây hắn phát hiện ra thân phận thật sự của Kiều Tử Mạc, càng thêm cảm thấy làm việc trước mặt Kiều Tử Mạc không thể qua loa.
Dù sao đây chính là đại thiếu gia của một gia tộc lớn thực thụ, từ nhỏ đến lớn đã quen với cuộc sống tinh tế, cầu kỳ. Nếu là trợ lý như hắn làm có gì đó không tốt, chẳng phải rất dễ đắc tội boss đại nhân của mình sao?
Đương nhiên, thật ra trong nửa năm trước đây, trợ lý nhỏ cũng không cảm thấy Kiều Tử Mạc quá khó chung sống, ngoài việc có chút yêu cầu tương đối cao về ăn uống và đồ dùng, thời gian còn lại, boss đại nhân đều rất hòa nhã, đối với hắn cũng luôn rất tốt, không hề khắt khe.
Cho nên trợ lý nhỏ tuy nói là đi rót cho Kiều Tử Mạc cốc nước tùy tiện, nhưng thật ra là dựa theo quan sát được sở thích bình thường của Kiều Tử Mạc, chọn loại lá trà Kiều Tử Mạc thích uống nhất, sau đó rót cho hắn một chén trà ngon nhất.
Rốt cuộc mọi thứ đã sẵn sàng, đến nỗi Kiều Tử Mạc cũng đợi đến có chút mất kiên nhẫn, chẳng phải chỉ là nói vài ba câu thôi sao, cần gì phải trang trọng như vậy. Trợ lý nhỏ của hắn dạo này biểu hiện, nói là đặc biệt chu đáo, nhưng thật ra Kiều Tử Mạc lại cảm thấy trợ lý quá mức ân cần với hắn. Giống như đang cố gắng lấy lòng hắn, hơn nữa trong sự lấy lòng này còn mang theo một chút e ngại. Có phải vì chuyện nghỉ phép lần trước không? Chẳng lẽ đến giờ trợ lý nhỏ của hắn vẫn còn xoắn xuýt chuyện này, sợ hãi hắn lỡ không vui lúc nào đó rồi bị cho nghỉ việc sao?
Ai…
Xem ra lúc trước hắn quyết định làm chuyện này đúng là hơi qua loa, lại còn vào lúc quan trọng mà đột nhiên cho trợ lý nghỉ, quả thực khiến tiểu Quảng Đông cảm thấy bất an.
Thật ra lúc trước hắn cũng có thể chọn không làm như vậy, nếu như dự án lớn mà hắn lại là người phụ trách quan trọng, xin thêm một trợ lý từ công ty cũng là chuyện rất đương nhiên. Chỉ có điều lúc ấy hắn chỉ một lòng muốn Chu Tiểu Nghiên làm phụ tá cho mình, nên căn bản không nghĩ nhiều như vậy.
Ai, xem ra sau này làm gì cũng phải suy nghĩ kỹ hậu quả mới được, bằng không sẽ thành ra cục diện như bây giờ.
"Được rồi, bắt đầu đi." Kiều Tử Mạc uống một ngụm trà do trợ lý nhỏ cố ý pha cho hắn, sau đó nói.
Dù sao nếu không nói, phỏng đoán cũng sắp đến giờ tan làm ăn cơm trưa rồi.
Trợ lý nhỏ ngồi đối diện Kiều Tử Mạc, lo lắng đến xoa xoa hai tay. Hắn thật sự muốn vạch trần bí mật của boss sao? Vạn nhất boss không vui thì chẳng phải hắn sẽ chết rất thảm sao?
Nhưng lời đã nói đến nước này, hắn cũng không thể không nói. Coi như đánh cược một phen đi, nếu thắng lợi, vậy sau này hắn có thể đi cùng boss thêm một bước, như vậy công việc của hắn cũng vĩnh viễn được bảo đảm. Nếu như thất bại... vậy thì, ha ha, kết quả khỏi phải nói.
"Khụ..." Trợ lý tiểu Quảng Đông đầu tiên là ho khan một tiếng, sau đó cũng cầm chén trà trước mặt lên, cố tình uống một ngụm lớn, trông dáng vẻ có vẻ không còn khẩn trương như trước.
"Boss, thật ra tôi phát hiện ra một số bí mật của ngài..." Trợ lý nhỏ cẩn thận nói nhỏ.
"A, bí mật?" Kiều Tử Mạc hiếu kỳ hỏi, "Bí mật gì, nói thử xem."
"Chính là... chính là thân phận vốn dĩ của ngài..." Trợ lý nhỏ tiếp tục thận trọng nói.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận