Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1073: Có thích hay không (length: 3961)

Chương 1073: Có thích hay không (9)
Chu Tiểu Nghiên hơi hoảng hốt.
Vừa nãy là nàng ảo giác sao? Sao nàng lại cảm thấy nụ cười của Vu Hàn trông là lạ? Trong nụ cười kia rõ ràng chứa đựng ý tứ gì khác!
Nhưng ngay giây sau, khi Chu Tiểu Nghiên quay đầu nhìn lại, phát hiện biểu tình của Vu Hàn lại trở nên rất bình thường, giống như vừa rồi cái ý cười thâm ý mà nàng bắt gặp chỉ là do nàng nhìn lầm.
Có lẽ, đúng là nàng nhìn lầm thôi.
Hôm nay, Chu Tiểu Nghiên ở nhà chờ cả ngày, sau khi ăn trưa xong, mẹ nàng bảo nàng ở lại, cùng bác và anh trai nói chuyện một chút. Vốn dĩ đây cũng là phép lịch sự, huống chi, mẹ và bác sắp kết hôn, bốn người bọn họ chẳng mấy chốc sẽ trở thành người một nhà, nàng cũng không nên tỏ ra lạnh nhạt như vậy.
Cho nên Chu Tiểu Nghiên đồng ý.
Buổi chiều, cả nhà bốn người đánh mạt chược, thực ra Chu Tiểu Nghiên đã lâu không có được vui vẻ ở chung với mẹ như vậy.
Từ khi ba nàng xảy ra chuyện, nhà của bọn họ không còn được như trước nữa.
Năm đầu tiên, cả nhà chìm trong không khí bi thương, về sau Chu Tiểu Nghiên bận rộn, Dương Thiến lại luôn tinh thần hoảng hốt, hai mẹ con hiếm khi gặp nhau, cũng chỉ là cùng ăn bữa cơm rồi thở dài vài tiếng.
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên có chút cảm tạ Vu thúc thúc, có lẽ là ông, mẹ nàng mới có thể đi ra khỏi bóng tối? Nếu không có Vu thúc thúc, không biết bây giờ mẹ nàng sẽ như thế nào.
Chu Tiểu Nghiên giờ không muốn nghĩ nhiều nữa, chỉ cần mẹ vui vẻ là được. Những chuyện khác còn cần gì phải để ý?
Gia đình họ vốn đã tan nát, muốn quay lại như trước là không thể nào, vậy thì nàng còn mong cầu điều gì?
Người chung quy phải đối mặt với thực tế, hiểu được đối mặt với thực tế, mới không sống quá mệt mỏi.
Hiện tại Kiều Diệc là sự kiên trì và cố chấp duy nhất của nàng, ngoài chuyện đó ra, những chuyện khác Chu Tiểu Nghiên đều có thể thỏa hiệp.
Đôi khi nàng cũng nghĩ, những lời Triệu Nguyệt từng nói với nàng, bảo nàng đến Kiều thị, yêu thích Kiều thị chẳng khác nào thiêu thân lao đầu vào lửa, dù có cố chấp thì cũng chỉ uổng công.
Triệu Nguyệt mong nàng sớm từ bỏ Kiều Diệc, Chu Tiểu Nghiên hiểu rõ Triệu Nguyệt nói đúng. Chỉ là nàng không làm được.
Nàng không biết mình đang cố chấp điều gì, có lẽ là muốn tranh thủ lúc còn trẻ, khi còn có thể kiên trì thì cứ làm, không cần phải ép mình làm trái lòng.
Nếu không sau này khi đã già, không có cơ hội để tùy hứng nữa, nhất định sẽ hối hận.
—— Sau bữa tối, Chu Tiểu Nghiên chuẩn bị về trường.
Hiện tại nàng chủ yếu vẫn ở lại trường, nên mỗi ngày đều phải quay về. Còn chuyện nhà, Chu Tiểu Nghiên biết mẹ nàng có người bên cạnh, nàng ở lại chỉ thừa thãi.
Vu Hàn đột nhiên đứng dậy nói: "Tiểu Nghiên, em muốn về trường sao? Anh đưa em về."
Chu Tiểu Nghiên ngẩn người một chút, rồi nhìn mẹ mình, Dương Thiến khẽ gật đầu với nàng, ý bảo nàng đồng ý.
Ơ...
Thật ra Chu Tiểu Nghiên vẫn còn chút do dự, dù sao hôm nay nàng mới gặp anh trai này lần đầu, hai bên lại không quen lắm. Nếu thật để anh đưa về, vừa ra khỏi cửa, lên xe, không gian sẽ chỉ còn hai người bọn họ.
Đến lúc đó, nàng phải nói gì với hắn đây?
Bầu không khí có lẽ sẽ rất ngượng ngùng chăng?
Chu Tiểu Nghiên cảm thấy mình đang nghĩ nhiều quá rồi!!
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận