Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 285: Ngươi đi làm việc? (length: 4095)

Đột nhiên, có một nữ sinh đẩy Hàn Nặc ra trước mặt, còn cầm điện thoại đối diện Hàn Nặc, như là đang quay video, tiếng nói lớn tiếng mà bén nhọn chói tai.
"Hàn Nặc bạn học, xin hỏi ngươi muộn như vậy cùng Nghiêm Du Thành cùng nhau trở về, các ngươi là đi hẹn hò sao?"
Hàn Nặc bị dọa đến một cử động cũng không dám, vẫn luôn hướng phía sau né.
Nhưng mà nàng đang ngồi trên xe đạp, né cũng không né được bao xa.
Nghiêm Du Thành vươn tay chắn trước mặt Hàn Nặc, đối với nữ sinh đang đặt câu hỏi nói: "Vị bạn học này, chúng ta muốn về trường, mời ngươi tránh ra một chút!"
Nghiêm Du Thành cũng không quan tâm.
Mặc dù hắn và Hàn Nặc đã bàn bạc xong sẽ tách ra ở cổng trường, nhưng nhìn tình hình hiện tại, rất rõ ràng hắn không thể bỏ Hàn Nặc một mình ở đây.
Hắn nhất định phải chở nàng mới có thể nhanh chóng rời khỏi đây.
Nữ sinh trước mặt đột nhiên cười nhếch mép, chuyển mũi nhọn sang Nghiêm Du Thành.
"Nghiêm bạn học, ngươi vội vàng rời đi như vậy có phải chột dạ không? Lâm Việt và Hàn Nặc vừa mới tuyên bố chia tay, ngươi liền cùng Hàn Nặc cùng nhau ra vào, chẳng lẽ ngươi chính là kẻ thứ ba?"
"Ngươi nói bậy bạ gì đó vậy?" Hàn Nặc đột nhiên kích động kêu to: "Ta và Nghiêm Du Thành chỉ là quan hệ bạn học bình thường, hôm nay chúng ta ra ngoài có việc thôi!"
Những người này rốt cuộc làm sao vậy, tại sao có thể nói xấu Nghiêm Du Thành là kẻ thứ ba giữa nàng và anh trai Lâm Việt?
Nàng bị người tự nhiên hiểu lầm thì thôi, nhưng không thể để Nghiêm Du Thành cứ như vậy bị bêu xấu!
"Thật sao?" Nữ sinh kia lại cười, "Vậy Hàn Nặc bạn học mời giải thích một chút, hôm nay ngươi và Nghiêm Du Thành đã đi làm gì? Tại sao ngươi lại mặc áo khoác của hắn, còn ôm hắn?"
Hàn Nặc giật mình.
Mới phát hiện hai tay mình thế mà vẫn còn đang ôm lưng Nghiêm Du Thành, vội vàng hoảng hốt buông xuống.
"Ta..." Nàng phải giải thích như thế nào đây?
Chẳng lẽ lại nói thẳng trước mặt nhiều người như vậy rằng nàng đến quán Kết Tử Nhan của Nghiêm Du Thành làm công sao? Nói ra người khác cũng chưa chắc đã tin!
Nàng đường đường là đại tiểu thư Lâm gia, ai tin nàng thật lòng đi làm công chứ?
Có lẽ người khác còn hiểu lầm thêm ấy chứ!
Cho rằng nàng đang bịa đặt lý do để lừa gạt bọn họ.
"Ta và Hàn Nặc ra ngoài làm gì, cần phải giải thích với các ngươi sao? Mời ngươi tránh ra!" Nghiêm Du Thành vốn luôn lạnh lùng, nên đối với người khác cũng không có thái độ gì tốt.
Lúc này hắn chỉ muốn nhanh chóng đưa Hàn Nặc rời khỏi đây, không rảnh hơi đâu mà tức giận với khách khứa!
Huống chi, người trước mắt lại hùng hổ dọa người như vậy, hắn cũng chẳng cần phải khách khí với nàng làm gì!
Cũng không biết người này đến tột cùng là ai, cứ đứng đó châm ngòi thổi gió mãi. Nghiêm Du Thành tuy thấy kỳ lạ, nhưng cũng không dám tùy tiện đoán. Trường A lớn như vậy, dạng gì học sinh chẳng có, biết đâu là con nhỏ nào thầm mến Lâm Việt, đến bênh vực cho hắn thì sao?
"Không giải thích chính là thừa nhận thôi!" Nữ sinh kia vẫn không buông tha ép hỏi: "Hàn Nặc bạn học, ngươi nói ngươi và Nghiêm Du Thành không có quan hệ mập mờ, nói Nghiêm Du Thành không phải là nguyên nhân khiến ngươi và Lâm Việt chia tay, vậy mời ngươi nói cho chúng ta biết, ngươi và Lâm Việt vốn đang tốt đẹp, vì sao đột nhiên lại tuyên bố chia tay? Ngươi hỏi thăm bạn học xung quanh xem, hỏi xem bọn họ có tin, ngươi và Nghiêm Du Thành trong sạch hay không!"
"Không tin."
"Không tin."
Bạn học xung quanh nhao nhao lắc đầu biểu thị không tin, phía sau một số người vốn còn chút do dự, nhưng khi nghe những người phía trước đều khẳng định như vậy thì cũng đi theo nói không tin.
Hàn Nặc ngẩn người.
Muốn đi cũng không đi được, muốn nói cũng không biết nói gì.
Ai đó nói cho nàng biết, nàng rốt cuộc nên làm thế nào đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận