Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3366: Cho tới bây giờ 1 (length: 3715)

Hơn nữa Tiểu Bố Đinh cảm giác, Lâm Mộc ở Quách gia dáng vẻ, tựa như là đang ở nhà mình. Đương nhiên rồi, nếu như là thật cùng nhau lớn lên thanh mai trúc mã, cái này cũng không có gì lạ.
Chỉ là Tiểu Bố Đinh trong lòng vẫn cảm thấy chua xót.
Bởi vì như vậy càng lộ ra, nàng là một người ngoài. Nàng là khách nhân, mà Lâm Mộc không phải.
"Lâm Mộc" lúc đi pha trà cho Tiểu Bố Đinh, còn tiện thể nói chuyện, đi phòng bếp. Quách Thừa Cẩm đã nói muốn đi làm cơm, liền thật vẫn luôn ở đó nấu cơm.
Vốn dĩ ngay từ đầu Tiểu Bố Đinh nghe được Quách Thừa Cẩm nói muốn mời nàng vào nhà, ăn cơm do hắn tự mình làm, Tiểu Bố Đinh vẫn không tin. Bởi vì nàng căn bản không tin tưởng, với tuổi của Quách Thừa Cẩm như vậy, còn có gia cảnh như vậy, có thể tự mình làm ra một bữa cơm ăn được.
Bất quá bây giờ nhìn thì, Quách Thừa Cẩm giống như không phải nói chơi, hắn thật sự rất nghiêm túc nấu cơm, hơn nữa vẫn luôn một mình cắm đầu vào phòng bếp, cũng coi như rất nghiêm túc rồi.
Đương nhiên rồi, hôm nay là lúc hắn muốn thể hiện trước mặt Lâm Mộc, tự nhiên phải nghiêm túc hơn, cũng là nên thôi. Bất quá Tiểu Bố Đinh lại cảm thấy, xem quan hệ của Lâm Mộc và Quách Thừa Cẩm, cùng với trạng thái ra vào tự nhiên của Lâm Mộc ở Quách gia này, hôm nay chắc chắn không phải lần đầu tiên nàng đến Quách gia ăn cơm đâu. Vậy thì dĩ nhiên Quách Thừa Cẩm chắc chắn cũng không phải ngày đầu tiên nấu cơm cho nàng ăn rồi.
Cho nên Quách Thừa Cẩm vì sao cần phải làm nàng cùng nhau tới? Dù cho nàng không đến, chẳng lẽ Quách Thừa Cẩm không mời được Lâm Mộc vào nhà làm khách sao?
Nàng thấy không phải đâu.
Chẳng lẽ Quách Thừa Cẩm làm vậy, chỉ là vì làm nàng đến ăn thức ăn cho chó của bọn họ. Ác độc! !
Phòng bếp Quách gia, là loại phòng bếp mở. Rất lớn, rất rộng rãi, cách chỗ Tiểu Bố Đinh ngồi cũng có một khoảng cách nhất định. Cho nên Tiểu Bố Đinh chỉ thấy Lâm Mộc đi về phía Quách Thừa Cẩm, sau đó họ cười nói vài câu, nhưng Tiểu Bố Đinh lại nghe không rõ bọn họ đang nói gì.
Lát sau Quách Thừa Cẩm tiếp tục bận rộn trong phòng bếp, còn "Lâm Mộc" thì quay lại pha trà cho Tiểu Bố Đinh. Sau đó rất nhanh Lâm Mộc trở về, mang cho Tiểu Bố Đinh, cái gọi là trà ngon nhất của nàng.
"Này, Tiểu Bố Đinh, ngươi nếm thử xem, xem có ngon không?"
Trà ngon nhất đều lộ ra một mùi thơm, Tiểu Bố Đinh dù chưa thưởng thức, nhưng cũng biết đây là trà ngon. Mặc dù bọn họ hiện tại còn trẻ, không thích uống trà lắm, nhưng đồ tốt, đều có thể phân biệt được.
"Ừm, ngon lắm! Hơn nữa rất thơm." Tiểu Bố Đinh khẽ nếm một miếng, sau đó nói, "Tựa như là mùa xuân sau cơn mưa, loại hương vị tươi mát này. Ta thích thật đó."
"Thích là tốt rồi."
Lâm Mộc hiện tại đúng là bộ dáng một chủ nhà, nếu không phải nàng còn mang theo túi của mình, cùng Tiểu Bố Đinh ngồi ở phòng khách, Tiểu Bố Đinh chắc chắn sẽ cho là nàng là nữ chủ nhân của cái nhà này.
"Đúng rồi, Tiểu Bố Đinh, bình thường ngươi có sở thích gì không? Ví dụ như khi không đi làm, ngươi thường thích làm gì?"
Vấn đề này là do Quách Diệc Cẩm đáp ứng Quách Thừa Cẩm, muốn đi giúp hắn hỏi. Thích một người, hiểu rõ sở thích của nàng, rồi làm vừa ý nàng, là một chuyện rất quan trọng.
"Ta sao? Ta kỳ thật không có sở thích gì. Khi không đi làm, thì chơi game một chút."
Tiểu Bố Đinh nghĩ một chút, thường ngày của nàng, trừ đi làm ra, thì chỉ là tụ tập với Hàn Nặc, Trần Thu Dĩnh bọn họ. Hình như không có gì khác.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận