Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 811: Ngươi là ưa thích hắn (length: 3635)

Cuối cùng, Tô Tiểu Bộ thất vọng tắt trò chơi, ngủ một giấc đến giữa trưa ngày thứ hai.
Cho nên đoạn thời gian này, Hàn Nặc ở trong game tìm nàng cũng không thấy.
Tô Tiểu Bộ ở nhà một mình ăn cơm xong, ba mẹ nàng hôm nay đều không có ở nhà, vậy mà lại theo trào lưu người trẻ đi ra ngoài qua lễ tình nhân, để nàng lại ở nhà một mình lẻ loi hiu quạnh ăn mì tôm!
Mì tôm mới vừa ăn một nửa, Tô Tiểu Bộ liền nhận được một cuộc điện thoại, cư nhiên là Tạ Nguyên gọi tới!
Tô Tiểu Bộ vốn dĩ cho rằng Tạ Nguyên lên game không thấy nàng, cho nên mới gọi điện thoại tìm nàng, thế nhưng khi điện thoại vừa kết nối, Tạ Nguyên lại nói với nàng, hắn đang ở ga tàu gần nhà nàng!
Tô Tiểu Bộ sống ở thành phố này không phải thành phố tỉnh lị, không có máy bay thẳng tới, cho nên Tạ Nguyên đến nơi này, là ngồi máy bay trước, sau đó lại ngồi mấy giờ tàu lửa.
Trong đợt xuân vận, vé tàu lửa đặc biệt khó mua, Tạ Nguyên cho dù bỏ ra giá cao mua được vé chợ đen, cũng vẫn là vé đứng!
Từ nhỏ đến lớn, hắn bao giờ chịu khổ như vậy, từ trên tàu lửa xuống tới, cả người Tạ Nguyên đều nhanh cảm thấy không phải chính mình.
Còn Tô Tiểu Bộ, vừa nghe đến ba chữ "ga tàu", liền cả người đều ngây người!
Tạ Nguyên vậy mà chạy đến tìm nàng? Có qua sự cho phép của nàng không? Gần tết đến nơi rồi, hắn bị bệnh thần kinh sao?
Trong đầu Tô Tiểu Bộ hiện ra một đống vấn đề lớn, nếu bị ba mẹ nàng gặp thì sao bây giờ? Tạ Nguyên chắc chắn là điên rồi!
Nhưng một giây sau, nàng vẫn là lập tức ra ngoài bắt xe đi ga tàu.
Bởi vì Tạ Nguyên nói hắn tìm không thấy đường...
Hắn đã rất vất vả mới biết được nhà Tô Tiểu Bộ ở thành phố nào, còn nhà nàng ở đường nào, tòa nhà nào, thì hắn thật vô phương.
Lúc Tô Tiểu Bộ đến ga tàu, nhìn thấy Tạ Nguyên đang một mình khoác áo lông, chen trong đám người đang trở về nhà trong dịp xuân vận, cô đơn nhìn điện thoại.
Bộ dạng này nhìn qua thật sự rất đáng thương.
Tô Tiểu Bộ đi tới, nhìn Tạ Nguyên, trực tiếp tức giận hét lên một câu: "Ngươi điên rồi hả?"
"Không có. Ta đến tặng hoa hồng cho ngươi, ngươi thích tiệm hoa nào, ta lập tức sẽ đi mua cho ngươi."
Tô Tiểu Bộ: "..."
Nàng thật sự có chút hết cách rồi, nhưng cũng có một chút cảm động.
"Ta nói là để ngươi ở trong game tặng ta mà, ai bảo ngươi tự mình đến tặng?"
Có phải ngốc không vậy!
"Ta biết mà. Lần đó ta nói muốn tặng hoa hồng cho ngươi, sau đó lừa ngươi đi leo một giờ núi, ngươi vẫn luôn nói ta không hiểu thương tiếc con gái. Cho nên lần này ta liền tự mình vượt núi băng đèo, tới tặng hoa hồng cho ngươi."
Tô Tiểu Bộ: "..."
Cái lời quỷ gì vậy, cho là nàng tin chắc?
"Thôi được rồi, đi trước đi. Ở ga tàu này đông người quá, vẫn là đi ra ngoài rồi nói tiếp. Đúng rồi, ngươi ăn cơm chưa?"
"Ở trên máy bay ăn rồi." Vẻ mặt Tạ Nguyên trông rất mệt mỏi, nói chuyện cũng có chút hụt hơi.
"Trên máy bay?" Tô Tiểu Bộ kinh ngạc nói. Đây không phải ga tàu sao? Hắn ăn cơm trên máy bay, là lúc nào rồi?
Tên này chắc là cứ vội lên đường, mà đồ ăn cũng chưa kịp ăn.
"Đúng vậy, cho nên ngươi có thể đưa ta về nhà ngươi ăn cơm được không?"
"Hả?" Tô Tiểu Bộ nhìn Tạ Nguyên một chút, thì ra đây mới là âm mưu của tên này!
Vậy mà mới xuống tàu liền muốn đi vào nhà nàng, đúng là nghĩ hay thật!
"Không được! Ngươi không đặt khách sạn sao?"
"Không có mà. Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ là thật quá mệt mỏi, ngươi đưa ta về nhà ăn cơm, nghỉ ngơi hai tiếng là được. Thật đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận