Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2825: Ta không có như vậy thích ngươi 24 (length: 3814)

"Yêu? Ha ha..."
Tiểu Bố Đinh cũng cười: "Tạ Nguyên, ngươi thật sự yêu ta sao? Ngươi nếu thật yêu ta, vậy lúc trước vì sao lại muốn từ bỏ ta? Thời gian không thể quay lại, những khoảng thời gian đã mất đi, cũng mãi mãi không thể trở về. Ngươi đã quyết định từ bỏ ta lúc trước, vậy ngươi nên chuẩn bị tinh thần, chúng ta đời này mãi mãi không thể nào ở bên nhau. Hơn nữa Tạ Nguyên, không biết ta đã từng nói với ngươi chưa, ngươi hiện tại đã không xứng thích ta nữa rồi. Cái chữ yêu thích này, một khi ngươi cùng người khác kết hôn rồi, ngươi không có tư cách nói đến nữa!! Ngươi rõ chưa?"
Những lời này, Tiểu Bố Đinh trước kia thực sự không muốn nói, bởi vì nàng luôn cảm thấy, nói ra như vậy sẽ làm tổn thương tình cảm.
Còn Tạ Nguyên, mặc dù đã từng có lỗi với nàng, cũng làm nàng đau lòng khổ sở, nhưng sau khi biết những gì hắn trải qua mấy năm này, Tiểu Bố Đinh cũng rất đồng cảm với hắn.
Tạ Nguyên cũng có những bất đắc dĩ của Tạ Nguyên, hắn giày vò những năm này cũng không ít hơn nàng, mặc dù những lỗi sai này, ban đầu đều do chính hắn gây ra, nhưng Tiểu Bố Đinh lại không hề hận hắn.
Cho nên Tiểu Bố Đinh vẫn luôn không muốn nói những lời đau lòng làm tổn thương Tạ Nguyên.
Từ khi nàng và Tạ Nguyên gặp lại, từ khi Tạ Nguyên tìm đến nàng, bày tỏ tâm tư với nàng, mặc kệ Tiểu Bố Đinh dùng lời lẽ gì để từ chối Tạ Nguyên, nhưng nàng đều chưa từng nói với Tạ Nguyên như hôm nay.
Bởi vì Tiểu Bố Đinh biết, kết hôn, ly hôn đều là bất đắc dĩ của Tạ Nguyên, nàng cũng không vì những chuyện này mà coi thường hắn. Nàng không muốn dây dưa với Tạ Nguyên nữa, chỉ là vì cứ hễ gặp Tạ Nguyên, hai người họ không tránh khỏi lại nói về những chuyện đã qua, mà những chuyện đó hết lần này tới lần khác lại là điều mà Tiểu Bố Đinh không muốn đối mặt nhất.
Chỉ có thể nói, chỉ cần nàng vừa thấy Tạ Nguyên, nàng liền bị kéo từ cuộc sống hiện tại trở về quá khứ, trở về những ký ức tăm tối không thấy mặt trời cùng đau khổ, nàng không thích điều đó. Nàng muốn thoát đi, muốn đối mặt với cuộc sống mới, với ánh mặt trời mới.
Cho nên Tiểu Bố Đinh chưa từng nói với Tạ Nguyên rằng, hiện tại, hắn đã không xứng với nàng, cũng chưa từng nói rằng Tạ Nguyên không xứng nhắc đến ba chữ "thích nàng".
Nhưng hôm nay nàng rốt cuộc không nhịn được phải nói ra, không phải vì nàng thực sự nghĩ như vậy, mà là nàng thực sự chỉ muốn dùng cách đó, để ngăn Tạ Nguyên tiếp tục làm những chuyện vô ích.
Đối với Tiểu Bố Đinh mà nói, nàng hy vọng bây giờ nàng và Tạ Nguyên của hiện tại đều có thể buông xuống. Kỳ thật buông xuống đối với nàng không khó, dù sao nàng đã mất Tạ Nguyên rất nhiều năm, những năm đó, nàng cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có liên quan gì với Tạ Nguyên nữa, cũng chưa từng nghĩ có một ngày Tạ Nguyên lại ly hôn rồi quay lại tìm nàng. Cho nên đối với Tiểu Bố Đinh, nàng đã quen với những ngày không có Tạ Nguyên rồi.
Nhưng Tạ Nguyên lại không giống vậy, hiện tại hắn rốt cuộc chờ được ly hôn, rốt cuộc chờ được ngày tự do của mình, cho nên tiềm thức bên trong, vẫn luôn nhắc nhở hắn, muốn đi bù đắp những gì đã mất, muốn tìm lại những thứ thuộc về hắn. Mà Tiểu Bố Đinh, chính là điều hắn cần nhất để tìm về bù đắp trong mấy năm này.
Mặc kệ là hắn thực sự vẫn còn yêu Tiểu Bố Đinh, hay chỉ là muốn bù đắp sự thiếu hụt tình cảm của hắn trong những năm này, hiện tại hắn cũng sẽ không bỏ qua.
Có đôi khi, Tiểu Bố Đinh càng trốn tránh hắn, hắn lại càng không từ bỏ. Chính là cái gọi là những thứ "không có được mới là tốt nhất, đã mất đi, mới là trân quý nhất."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận