Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1759: Mượn ngươi người sử dụng 6 (length: 3885)

Đúng đấy, có ngươi cái người em trai tốt này đến đón hắn, Kiều Diệc chắc chắn sẽ không nói gì. Nhưng mà đã có ngươi cái người em trai tốt này đến đón hắn, vậy sao còn muốn kéo nàng tới nha.
Kiều Tử Mạc quả thực là cố tình gây sự với nàng.
Vừa nghĩ đến lát nữa nàng sẽ phải xuất hiện trước mặt Kiều Diệc, hơn nữa còn là với thân phận trợ lý của Kiều Tử Mạc xuất hiện, Chu Tiểu Nghiên đã cảm thấy xấu hổ vô cùng. Đến lúc đó hai anh em nhà người ta tương thân tương ái, còn mình thì ở bên cạnh chẳng khác nào cái bóng đèn thừa thãi.
Đến sân bay, sau khi tài xế dừng xe, Kiều Tử Mạc liền bảo Chu Tiểu Nghiên xuống xe đi. Vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên còn muốn kiếm cớ giống như tài xế là cùng nhau chờ ở chỗ này, nhưng Kiều Tử Mạc lại không cho nàng cơ hội đó.
Thế là nàng đành phải theo chân Kiều Tử Mạc đi vào.
Kiều Tử Mạc tính thời gian khá chuẩn, bọn họ vừa mới đi vào thì liền nhận được điện thoại Kiều Diệc gọi tới, hóa ra hắn đã ở trên đường đi ra.
Chu Tiểu Nghiên luôn trốn sau lưng Kiều Tử Mạc, nàng rất sợ Kiều Diệc liếc mắt liền thấy nàng. Mãi cho đến khi Kiều Tử Mạc lớn tiếng gọi "Anh", ngay sau đó Chu Tiểu Nghiên mới thấy rõ Kiều Diệc qua vai Kiều Tử Mạc.
Đã lâu không gặp, hắn cũng không thay đổi nhiều lắm. Gương mặt vẫn giữ biểu tình không đổi suốt mấy năm, bởi vì nhìn thấy Kiều Tử Mạc nên hơi dịu đi một chút.
"Chu Tiểu Nghiên, ngươi còn thất thần làm gì?"
Đột nhiên Kiều Tử Mạc xoay người kéo Chu Tiểu Nghiên một cái, trong nháy mắt kéo nàng ra phía trước hắn, rồi Chu Tiểu Nghiên chạm ngay ánh mắt của Kiều Diệc. Chu Tiểu Nghiên thấy rõ ràng khóe miệng Kiều Diệc hơi giật một cái.
Vẻ kinh ngạc của hắn, là bởi vì nhìn thấy nàng sao?
Hẳn là hắn không muốn nhìn thấy nàng đâu.
"Mau, đi qua giúp anh ta cầm hành lý!"
Chu Tiểu Nghiên không dám tin nhìn Kiều Tử Mạc một cái, đây chính là chuyện mà hắn phân phó cho nàng sao? Hắn một đại nam nhân không đi giúp Kiều Diệc cầm hành lý, ngược lại sai bảo một cô bé như nàng đi? Hơn nữa, bên cạnh Kiều Diệc còn có một người trợ lý nam đang đi theo nữa, cần gì đến lượt nàng giúp chứ?
"Hành lý của Kiều tổng có người cầm rồi ạ." Chu Tiểu Nghiên phản bác.
Nàng mới không muốn đi qua đó đâu, Kiều Tử Mạc còn chưa hề đi, mà một mình nàng chủ động tiến lên, như vậy thì tính sao? Đến lúc đó có khi lại làm cho Kiều Diệc giật mình, còn tưởng rằng nàng đang muốn chủ động tiếp cận hắn nữa chứ!
"Thôi đi, hôm nay ta là ông chủ của ngươi được không? Kiều tổng tài là khách quý của công ty, trợ lý của hắn cũng đương nhiên là khách của chúng ta. Ngươi có biết tiếp đãi khách quý thế nào không hả? Mau qua đó, hỏi thăm Kiều tổng tài, rồi giúp anh ấy xách túi, cầm thêm áo khoác, hiểu chưa?"
Chu Tiểu Nghiên lắc đầu: "Không hiểu."
Mặc dù đối phương đúng là khách quý, nhưng đó là anh ruột của ngươi mà! Bây giờ chỗ này lại không có người ngoài nào, Kiều Tử Mạc có cần thiết phải diễn như vậy không hả? Còn muốn đi giúp Kiều Diệc cầm áo khoác, nàng bị điên sao? Có khi lát nữa còn phải đỡ Kiều Diệc đi nữa à?
Nàng không muốn đi.
Kiều Tử Mạc trừng Chu Tiểu Nghiên một cái: "Ngươi không hiểu cũng không sao, ngươi cứ làm theo những gì ta bảo là được."
Lúc này Kiều Diệc cũng đi tới, Chu Tiểu Nghiên bị áp lực của Kiều Tử Mạc bức bách, đành phải gắng gượng đi về phía Kiều Diệc.
"Chào ngài, Kiều tổng, chào mừng ngài đến thành phố A. Một đường vất vả rồi!" Chu Tiểu Nghiên gần như cố gắng hết sức để nói những lời này, sau đó nàng cũng không dám nhìn thẳng vào mắt Kiều Diệc, chỉ hơi cúi đầu. Rồi đưa tay ra định theo phân phó của Kiều Tử Mạc, đi nhận lấy túi xách và áo khoác trong tay Kiều Diệc.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận