Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1229: Ta không muốn 2 (length: 3955)

Chương 1229: Ta không muốn 2 Nàng không muốn trong cái mộng đẹp do chính mình dệt nên này, lưu lại một chút vết bẩn.
"Thật xin lỗi, Kiều tổng, những thứ này đồ vật ta thật không muốn!" Chu Tiểu Nghiên lại nhấn mạnh một lần. Bởi vì sau lần nàng vừa nói, Kiều Diệc cũng không lập tức trả lời nàng.
"Ngươi không muốn cũng phải muốn!" Thái độ của Kiều Diệc cũng rất kiên quyết.
Câu trả lời và yêu cầu như vậy có lẽ nghe vào tai người khác là một chuyện hạnh phúc đến nhường nào, dù sao không ai lại từ chối tiền, hơn nữa đây còn không phải là một khoản tiền nhỏ.
Đối với những người vừa tốt nghiệp mới vào công ty làm việc như Chu Tiểu Nghiên, số tiền này đủ để mua được mười năm thời gian của nàng. Bản thân Chu Tiểu Nghiên cũng hiểu rõ, chỉ với công việc hiện tại, e là không chỉ mười năm, thậm chí nhiều năm hơn, nàng cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy.
Đúng vậy, nàng rất cần tiền.
Đặc biệt là mấy năm trước khi gia cảnh của nàng đặc biệt khó khăn, trong những ngày đêm làm việc, nàng cũng từng mơ ước một ngày mình có thể đột nhiên kiếm được rất nhiều tiền.
Như vậy mẹ của nàng hẳn là sẽ sống vui vẻ hơn một chút, như vậy, nàng cũng sẽ cảm thấy sự chênh lệch giữa nàng và Kiều Diệc không quá rõ ràng.
Nhưng mà, nàng lại không cần tiền Kiều Diệc bố thí cho nàng.
Hoặc có thể nói, một khi nàng nhận tiền của Kiều Diệc, sẽ chứng minh Kiều Diệc thật sự không có chút tình cảm nào với nàng, giữa bọn họ thật sự cũng chỉ là một cuộc giao dịch đơn thuần. Chờ giao dịch vừa kết thúc, Kiều Diệc liền không kịp chờ đợi giao tiền cho nàng, sau đó cùng nàng phân rõ giới hạn.
Kết quả như vậy, làm Chu Tiểu Nghiên cảm thấy khó xử.
"Kiều tổng, ta..."
Nhưng mà Chu Tiểu Nghiên lại không tìm được lý do gì để nói nàng không muốn. Lý do gì đây, chẳng lẽ nói với Kiều Diệc rằng, ta là tự nguyện? Là bởi vì ta thích ngươi, đau lòng ngươi, thậm chí nói là vẫn ôm ảo mộng không thực tế, nên mới đến làm bạn gái của ngươi, mới cùng ngươi ký cái hiệp ước kia?
Những điều này đương nhiên nàng không thể nói.
Thái độ của Kiều Diệc đã thể hiện rõ như vậy, giữa hắn và nàng chỉ có giao dịch. Hiện tại hợp tác kết thúc, nàng hoàn thành nhiệm vụ, hắn tự nhiên nên trả tiền, chỉ có đạo lý này thôi.
Nàng có lý do gì từ chối, nàng có tư cách gì cãi lời?
"Kiều tổng, số tiền kia thật sự quá nhiều, ta không thể nhận."
Cuối cùng, Chu Tiểu Nghiên chỉ tìm ra một lý do nghe còn không đến mức hoang đường như vậy.
Nhưng mà Kiều Diệc lại chỉ cười: "Nhiều sao? Ta cảm thấy tuyệt không nhiều a. Đây là cái ngươi nên được."
Ưm...
Chu Tiểu Nghiên im lặng. Đúng vậy, số tiền này trong mắt Kiều đại boss đúng là không đáng là gì. Thậm chí Chu Tiểu Nghiên sau khi vào công ty, tại bộ thư ký còn nghe mấy đồng nghiệp cũ nói, năm xưa bọn họ cuồng hộ em trai Kiều tổng, cũng chỉ vì một câu của đứa em trai bảo bối mà đầu tư mấy trăm triệu cho một công ty đó thôi.
Tiền đó quả thực chẳng khác gì không cần tiền vậy!
Cho nên, hắn cho nàng chút tiền này lại đáng là gì đâu?
Nàng cảm thấy nhiều, là do nàng quá tiểu khí rồi.
"Được rồi, không sao, ngươi ra ngoài trước đi."
Kiều Diệc thế mà lập tức lại đuổi khách, lần này Chu Tiểu Nghiên ngay cả cơ hội để ở lại giải thích cũng không có.
Kiều đại boss đây là có bao nhiêu không chào đón nàng, cho nên mới cứ như vậy vội vàng sợ hãi muốn cùng nàng hủy bỏ hợp đồng, phủi sạch quan hệ, thậm chí chỉ việc nàng ở lại trong văn phòng hắn thêm một lát thôi, hắn cũng thấy phiền chán à?
Xem ra, lần này nàng làm bạn gái của hắn quả thật là thất bại.
Chu Tiểu Nghiên cẩn thận nhớ lại, từ lần nàng đến nhà họ Kiều một lần, Kiều Diệc đã vì nàng mà chọc giận người nhà hắn, hôm nay lại càng như vậy.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận