Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1265: Tên không có lương tâm 7 (length: 3809)

Chương 1265: Tên không có lương tâm 7
Nói nhiều, Chu Tiểu Nghiên cũng cảm thấy chính mình kiên trì có chút buồn cười, cho nên mỗi lần cũng đều ứng phó Hàn Nặc nói, nàng biết.
Thế nhưng là nàng chính mình trong lòng nàng tự biết, nàng cũng không có chuẩn bị từ bỏ, bởi vì nàng không bỏ xuống được.
Hàn Nặc đến tìm Chu Tiểu Nghiên, cũng không có mang theo Tiếu Tiếu. Ngược lại là chính mình cầm cái hộp lớn, bên trong là một cái lễ phục.
"Tiểu Nghiên, Kiều Diệc có nói với ngươi chuyện buổi tối chưa?"
Nhìn thấy Hàn Nặc, Chu Tiểu Nghiên trong lòng hơi chút an định một chút. Dù sao còn có tỷ tỷ ở đây, nàng nghĩ, buổi tối nàng sẽ không gặp nguy hiểm lớn.
Bất quá...
"Có nói. Nhưng mà tỷ tỷ, vì sao Kiều phu nhân lại muốn mời ta đi? Ta với bọn họ đâu có quen."
"Đâu có không quen, ngươi là em gái của ta mà. Hơn nữa anh trai ngươi còn là bạn tốt của Kiều Diệc nữa! Yến hội lần này là đặc biệt để chúc mừng cho chuyện triển lãm, ngươi với Vu Hàn vốn dĩ cũng nên có mặt chứ."
Đối với việc a di mời Tiểu Nghiên, Hàn Nặc cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Nàng khác với Tiểu Nghiên, từ khi biết mẹ Kiều Diệc, ấn tượng của nàng về a di giống như mẹ ruột vậy.
Họ luôn đối xử rất tốt với nàng, như con gái ruột vậy, Hàn Nặc chưa từng có ý nghĩ xấu để suy đoán họ.
Huống chi, Hàn Nặc cũng tự mình hỏi mẹ Kiều Diệc, nếu Tiểu Nghiên không cùng Kiều Diệc, vậy họ có thể bỏ qua thành kiến với Tiểu Nghiên không?
Mẹ Kiều Diệc trả lời là có.
Chỉ cần Tiểu Nghiên không muốn dây dưa với Kiều Diệc, người nhà họ Kiều đương nhiên sẽ không làm khó dễ Tiểu Nghiên. Tiểu Nghiên có thể làm việc bình thường ở công ty Kiều thị, thậm chí đến nhà họ Kiều cũng chỉ như khách.
Hơn nữa dạo gần đây Hàn Nặc cũng dò hỏi Chu Tiểu Nghiên, nàng đã hỏi Tiểu Nghiên mấy lần, rốt cuộc nàng có còn chấp niệm gì với Kiều Diệc hay không. Tiểu Nghiên trả lời là không, nàng nói nàng không có ý định ở bên Kiều Diệc.
Cho nên...
Lần này yến hội, mẹ Kiều Diệc tự mình mời, Hàn Nặc cũng không thấy có gì không ổn, ngược lại cảm thấy đó là một lời mời thiện ý, đối với Tiểu Nghiên, đối với Vu Hàn mà nói, biết đâu đều là chuyện tốt.
Chỉ là Hàn Nặc không biết, đêm nay yến hội này, cha mẹ Kiều Diệc không chỉ mời Tiểu Nghiên, mà còn mời cả người khác.
Thậm chí, người kia là ai, Kiều Diệc cũng không biết.
Bọn họ đều đơn thuần cho rằng tối nay chỉ là một bữa tiệc gia đình bình thường mà thôi, cả nhà tụ họp náo nhiệt một chút là tốt.
"Nè, đây là quần áo ta chuẩn bị cho ngươi, mặc vào chắc chắn sẽ khiến cả khán phòng kinh ngạc."
Hàn Nặc đắc ý khoe với Chu Tiểu Nghiên chiếc lễ phục nàng dành cả buổi chiều đi lựa, đây là lần đầu nàng làm chị chuẩn bị đồ như vậy cho em gái, nàng thật sự rất vui.
"Cảm ơn tỷ tỷ."
Chu Tiểu Nghiên vốn dĩ cũng đang buồn vì không có đồ phù hợp để mặc, hiện tại Hàn Nặc mang tới, nàng tự nhiên cũng vui, sẽ không từ chối.
Nhận lấy quần áo, Hàn Nặc liền cùng Chu Tiểu Nghiên lên lầu. Chỉ còn lại Vu Hàn một mình đứng đợi ở đó.
Một lát sau, có người hầu đặc biệt phụ trách việc của Kiều Diệc đến, tay cầm theo một chiếc hộp được gói cẩn thận.
"Vu phó tổng, Chu tiểu thư ở đây sao?"
"Có chuyện gì?" Thật ra Vu Hàn không cần hỏi cũng biết là chuyện gì.
Kiều Diệc trước đây cũng vậy, hễ có việc liền sai người hầu đến đưa quần áo, trang sức cho Tiểu Nghiên, Vu Hàn đều biết rõ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận