Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2844: Ta không có như vậy thích ngươi 43 (length: 3733)

Nhưng mà nàng hiện tại cùng Mao Thu Minh lại không phải người yêu, cho nên rút được lá thăm như vậy, Tiểu Bố Đinh trong lòng ngoài xấu hổ, thì chỉ còn lúng túng.
Nàng đột nhiên nhớ tới, mấy năm trước, nàng cùng Tạ Nguyên đến nơi này xin quẻ, cầu được cũng tương tự như vậy.
"Nắm tay nhau, bạc đầu giai lão."
Đẹp đẽ làm sao một câu a, lúc đó Tiểu Bố Đinh thực sự đã tin tưởng, cho rằng đó chính là tương lai của nàng cùng Tạ Nguyên. Nhưng mà ai ngờ, lời này bất quá chỉ là mấy chữ viết trên giấy mà thôi, chúng căn bản chẳng đại biểu cho điều gì, cũng chẳng hứa hẹn điều gì.
Cho nên hiện tại Tiểu Bố Đinh lại nhìn thấy câu "Duyên định tam sinh" giữa nàng và Mao Thu Minh đã cảm thấy có chút nực cười.
Ha ha, duyên định tam sinh, ai biết ngươi kiếp sau là ai, kiếp trước là ai, hơn nữa người có kiếp sau hay không còn là một vấn đề, vậy thì từ đâu ra "duyên định tam sinh"?
Thật không phải là đang gây hài sao?
Chẳng lẽ nói sở dĩ nơi này được người ta đồn đại, những lá thăm nơi này, đặc biệt là những lá thăm về nhân duyên rất linh, đều là vì cái dáng vẻ này mà có được sao? Đến cầu xin người, tự nhiên là ôm những ước muốn tươi đẹp mà tới, vậy khi bọn họ nhận được một lá thăm phù hợp ước muốn của mình, tự nhiên sẽ cảm thấy lá thăm ở đây rất linh.
Là vậy sao?
Đại khái là vậy.
Bất quá chỉ có Tô Niệm Niệm là đang hưng phấn: "Trời ạ, Thu Minh ca, anh và Tiểu Bố Đinh lại là duyên định tam sinh đó, xem ra các anh gặp nhau đều là duyên phận, đều là duyên phận a!!"
Mao Thu Minh lúng túng một chút, bởi vì hắn thấy được, Tiểu Bố Đinh cũng đang rất xấu hổ, cho nên hắn chỉ đành nói: "Bất quá là cầu xin chơi thôi, đừng coi là thật, không cần quá nghiêm túc. Được rồi, Niệm Niệm, em đi xin lá thăm của em đi."
Lá thăm ở đây, đối với tình nhân và người độc thân là riêng biệt, vừa rồi Tiểu Bố Đinh cùng Mao Thu Minh lấy danh nghĩa người yêu xin được một quẻ "Duyên định tam sinh" tốt, hiện tại Tô Niệm Niệm lại muốn lấy thân phận độc thân đi xin quẻ cho mình.
Nàng trong lòng âm thầm cầu nguyện, ngàn vạn lần phải là lá thăm tốt a, nhất định không thể tệ hơn hôm qua!
Sau đó, Tiểu Bố Đinh và Mao Thu Minh cũng đang khẩn trương chờ đợi kết quả của nàng.
"Chỗ rẽ gặp gỡ yêu." Tô Niệm Niệm cầm lấy lá thăm, yên lặng đọc một câu, cái này..., "Lão già này là có độc đúng không, lão có phải là nghe lén vừa rồi bọn ta nói chuyện không? Ta chỉ tùy tiện nói một chút, hiện tại thế mà còn có thể thành sự thật?"
Trước đó trên đường đi, Tô Niệm Niệm vừa mới nói, mục đích hôm nay nàng tới nơi này là muốn xin một quẻ, có thể khiến nàng quay người lại là sẽ gặp được một anh chàng cao, giàu, đẹp trai, sau đó nàng đi xin quẻ, thế mà thật sự xin được một quẻ như vậy!
Ôi mẹ ơi.
Nhìn qua thực đáng sợ, giống như chính mình bị người ta dòm ngó tâm tư vậy, quá thâm sâu.
"Cái này bất quá chỉ là trùng hợp thôi, suy nghĩ của em hợp với rất nhiều người, đương nhiên rồi, chữ trên quẻ cũng thực không rõ ràng. Chỗ rẽ gặp gỡ yêu, cái này có rất rất nhiều loại giải thích, cho nên em sẽ cảm thấy là sự thật."
Vốn dĩ Tô Niệm Niệm còn đang hưng phấn lẫn nghi hoặc lung tung, kết quả Mao Thu Minh tỉnh táo giội cho nàng một gáo nước lạnh.
"Được thôi, anh nói nghe có lý đó. Bất quá lá thăm này không tệ mà, cho nên em nhận lấy, mọi người mau chúc em một lát nữa sẽ gặp được chân mệnh thiên tử của em đi."
"Ở chỗ này sao?"
"Đúng vậy, trên quẻ chẳng phải nói chỗ rẽ gặp gỡ yêu sao, nói không chừng là ở giao lộ phía sau, chúng ta sẽ gặp được nhau thôi?"
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận