Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1462: Từ bỏ 4 (length: 4015)

Chương 1462: Từ bỏ 4
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười, sao hiện tại tiểu ca ca thoạt nhìn trái ngược như một đứa trẻ vậy.
Hắn bình thường cũng không thích xem phim truyền hình mà, sao đầu óc lại lớn vậy.
"Ngươi gấp cái gì vậy? Ta cũng đâu có phải như phim truyền hình mà không từ mà biệt, để các ngươi cũng tìm không được ta. Sao ngươi cứ cho là giống như sẽ không gặp lại ta vậy. Ha ha..."
Tuy cảm thấy buồn cười, nhưng Chu Tiểu Nghiên lại thấy rất cảm động. Tiểu ca ca đối với mình thật rất tốt, bất kể lúc nào, hắn đều đặt mình ở vị trí quan trọng nhất.
Nếu có một ngày mình thật biến mất không thấy, chí ít cũng còn có tiểu ca ca sẽ vì nàng lo lắng.
"Ờ." Vu Hàn ngượng ngùng đỏ mặt, đúng là hắn vừa mới nghĩ quá xa. Hắn và Tiểu Nghiên hiện tại là người nhà mà, dù Tiểu Nghiên có thật muốn đi, cũng không thể giấu giếm người trong nhà được.
Huống chi, Tiểu Nghiên chỉ nói là nàng muốn từ bỏ một đoạn tình cảm sai lầm thôi, đây là chuyện tốt, đâu có phải chuyện kinh thiên động địa gì mà muốn cô ấy trốn khỏi mọi người.
Có lẽ việc cô ấy nói muốn rời khỏi nơi này, cũng chỉ là một phần trong kế hoạch hiện tại của cô ấy thôi. Cô ấy muốn rời khỏi Kiều thị, trải qua một cuộc sống hoàn toàn mới, đây là chuyện tốt mà, có đúng không?
"Vậy bây giờ ngươi có kế hoạch gì không?"
Tóm lại, những chuyện nghe được tối nay đối với Vu Hàn đều là chuyện tốt, Tiểu Nghiên chủ động rời đi khiến Vu Hàn không cần phải làm gì mà vẫn có thể đạt được mục đích ban đầu của mình. Như vậy, hắn đã không còn bất an trong lương tâm, cũng không phải chịu bất kỳ nghi kỵ nào từ Tiểu Nghiên. Vì tất cả những điều này đều do Tiểu Nghiên tự mình quyết định, hắn có thể không cần làm gì, chỉ cần theo ý của Tiểu Nghiên là được.
Chỉ mong đừng xảy ra biến cố gì.
"Dự định sao..." Chu Tiểu Nghiên vốn có chút do dự, cũng cho là mình phải suy tính thật kỹ chuyện này, thế nhưng sau lần nói chuyện tối nay, nàng lại đột nhiên thấy không có gì phải dự định cả.
Nàng chỉ là muốn từ chức thôi mà, cần gì phải dự định nhiều như vậy?
Người càng do dự càng nghĩ nhiều, lỡ nghĩ tới cuối cùng, nàng lại bắt đầu do dự, lại không nỡ gì đó, vậy tất cả lại trở về điểm xuất phát, lại luẩn quẩn sao?
Không được, không được. Nàng không thể tiếp tục như thế được. Nàng phải quyết định thật nhanh, nói đi là đi!
"Thật ra ta không có tính toán gì cả. Nếu nói về dự định thì tiểu ca ca, ta hiện tại chính thức nộp đơn xin từ chức cho ngươi, cứ vậy thôi."
"Hả" Lần này Vu Hàn lại ngẩn người, "Liền... như vậy?"
"Đúng mà. Nếu không thì muốn như thế nào? À, ý ngươi là ta phải viết văn bản xin thôi việc có đúng không? Được, ta lập tức viết."
Chu Tiểu Nghiên vừa nói vừa xoay người mở máy tính, thật sự chuẩn bị bắt đầu viết đơn xin thôi việc. Vu Hàn cứ ngơ ngác ngồi sau lưng nàng, nhìn nàng, không biết nên nói "Không phải" hay là nói "Được".
Tiểu Nghiên đây là đã quyết định từ chức thật rồi sao? Sao chuyện này lại đến nhanh vậy, khiến Vu Hàn có chút không kịp phản ứng.
Chưa được vài phút, Chu Tiểu Nghiên đã viết xong một lá đơn xin từ chức, nàng xoay người bảo Vu Hàn qua xem thử.
"Tiểu ca ca, ngươi xem viết vậy được không?" Vốn dĩ chỉ là làm cho có lệ nên Chu Tiểu Nghiên viết rất qua loa.
"Ừm." Vu Hàn vẫn ở trong trạng thái ngây người, Chu Tiểu Nghiên bảo hắn qua xem, hắn cũng chỉ nghiêm túc nhìn.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận