Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2372: Phiên ngoại thật là mỗi một ngày a 11 (length: 3814)

Lúc này đi lên nhiều người, xuống người lại cũng không nhiều, Chu Tiểu Nghiên là một người đi thang máy xuống, nhưng nàng vừa xuống đến tầng dưới, liền lại đụng phải Kiều Tử Mạc.
Ngươi nói công ty này lớn như vậy, mỗi ngày mọi người đều bận túi bụi, thật ra có rất nhiều người dù ở cùng một công ty làm việc, cũng chưa chắc thường xuyên gặp mặt. Mà Chu Tiểu Nghiên lại thường xuyên gặp Kiều Tử Mạc.
Có đôi khi nàng cảm thấy, Kiều Tử Mạc có chút âm hồn bất tán, phảng phất nàng đi đâu cũng có thể gặp hắn, giống như hắn cố ý đi theo nàng vậy.
Đương nhiên, nàng cũng biết Kiều Tử Mạc không thể nào đi theo nàng.
"Chào, Chu Tiểu Nghiên, ngươi sáng sớm đi đâu vậy? Sắp đi làm rồi."
"Đi mua bữa sáng."
"Ngươi còn chưa ăn sáng sao? Hay là mua cho Vu Hàn?"
"Ngươi quản nhiều vậy làm gì?"
"Ta chỉ hỏi thôi, ai muốn quản ngươi chứ?"
"Vậy ta cũng có thể chọn không trả lời ngươi nha." Chu Tiểu Nghiên nói xong cũng đi, không để ý đến Kiều Tử Mạc.
Kiều Tử Mạc đứng đó thấy có chút buồn bực, hắn đột nhiên nhận ra một vấn đề, hắn hiện tại đã khiến Chu Tiểu Nghiên chuyển ra khỏi nhà Vu Hàn rồi, nhưng bọn họ vẫn đang làm việc cùng nhau mà. Nếu hắn có thể chuyển Chu Tiểu Nghiên khỏi chỗ Vu Hàn thì...
Ừ, chẳng phải là tốt hơn sao?
Đương nhiên rồi, hắn cũng thấy ý nghĩ của mình có chút quá đáng. Nhưng hắn không phải đến giúp Kiều Diệc theo đuổi nữ sinh sao, không cần một chút mưu kế sao được? Vu Hàn có thể giữ Chu Tiểu Nghiên ở bên cạnh, có thể dùng tình cảm, vì sao hắn lại không thể?
Dù cho đây là chuyện xấu, thì chuyện xấu cứ để hắn làm là được.
Buổi chiều 3 giờ, Chu Tiểu Nghiên vừa bị Vu Hàn sai đi mua đồ ở bên kia một chút, nên không ở văn phòng. Nhưng lúc này điện thoại ở quầy lễ tân vẫn cứ đổ chuông như mọi ngày, gọi đến văn phòng của Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên không có trong văn phòng, tự nhiên không nghe được điện thoại. Điện thoại reo hồi lâu, Vu Hàn mới phát hiện, nên chạy ra nghe máy.
"Tiểu Nghiên, bưu kiện 'ái tâm' của cô lại đến rồi!"
Vì liên tục mấy ngày, Chu Tiểu Nghiên đều nhận được người khác gửi "điểm tâm ngọt ái tâm" đến, nên mấy cô nàng ở quầy lễ tân đều nhớ rõ, khi gọi điện thoại đến thì cứ nửa đùa nửa thật kêu Chu Tiểu Nghiên ra lấy bưu kiện.
Nhưng lần này người nghe điện lại là Vu Hàn.
"Bưu kiện gì?" Giọng Vu Hàn trầm thấp và lạnh lùng, cô nàng lễ tân trực tiếp giật mình.
"À, là... Là của giám đốc, tôi tìm Chu Tiểu Nghiên, cô ấy có một bưu kiện cần ký nhận, anh báo cho cô ấy một tiếng."
Người trong công ty đều ít nhiều biết Vu Hàn thích Chu Tiểu Nghiên, hiện tại có người mỗi ngày gửi đồ ngọt cho Chu Tiểu Nghiên, rõ ràng là Vu Hàn chưa biết chuyện này, giờ đột nhiên bị anh bắt máy, cô lễ tân cũng rất lo lắng.
"Được, tôi biết rồi, tôi qua ngay."
"Hả?" Cô lễ tân chưa kịp phản ứng, cô vốn định nói với Vu Hàn, nhưng người ký nhận bưu kiện là Chu Tiểu Nghiên mà, anh chạy ra làm gì, nhưng Vu Hàn đã cúp máy.
Xong đời, xong đời rồi.
Sau đó không quá hai phút, Vu Hàn đã xuất hiện ở quầy lễ tân. Chàng trai đưa đồ ngọt cho Chu Tiểu Nghiên đang ở đó đợi Chu Tiểu Nghiên, khi thấy người tới là Vu Hàn thì cũng hơi ngạc nhiên.
"Bưu kiện đâu?" Vu Hàn hỏi thẳng quầy lễ tân.
"Ở kia." Cô lễ tân chỉ xuống.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận