Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 464: Ngươi vì cái gì không đến đi làm (length: 3818)

Hàn Nặc vội vàng đổi chủ đề.
"Được rồi, được rồi. Bánh ga tô cũng cho các ngươi ăn, các ngươi thẩm vấn ta cũng thẩm vấn xong. Đại gia hay là nên làm gì thì làm cái đó đi thôi. Tiểu Bố Đinh, ngươi giữa trưa nói Duyên Lai cùng Mộng Du chuyện, rốt cuộc thế nào a?"
"Ta cũng không biết a." Tô Tiểu Bộ rốt cuộc về tới chỗ ngồi của mình, cũng đi mở máy tính.
"Ta làm Duyên Lai giải thích với ta, hắn thế mà nói với ta về sau ta tự nhiên sẽ rõ ràng! Ngươi nói hắn đây là ý gì a?"
"Tiểu Bố Đinh, ngươi nói Duyên Lai cùng Mộng Du rất sớm liền nhận biết. Là từ bao giờ? Là từ trước khi bọn họ vào trò chơi, hay là sau khi vào trò chơi?"
"Ta không biết."
"Chuyện này đúng là rất quỷ dị. Nếu như nói Duyên Lai cùng Mộng Du từ trước khi vào trò chơi đã nhận thức, mà bọn họ lại ở trong trò chơi giả bộ như không quen biết, thậm chí còn giả bộ như đối địch. Cái này có hơi phức tạp."
"Bằng không, ta trực tiếp đi hỏi Duyên Lai là được rồi?"
"Ngươi với Duyên Lai không phải đang giận dỗi sao? Ngươi còn dám đi hỏi hắn a?" Hàn Nặc hướng về Tô Tiểu Bộ cười trêu.
"Ta nào có giận dỗi với hắn a, rõ ràng là ta không muốn để ý đến hắn được không?"
"Ừ. Vậy ngươi mau đi hỏi đi."
"Thế nhưng là, Tiểu Nặc. Ta muốn hỏi thế nào đây? Duyên Lai đều đã nói về sau ta tự nhiên sẽ biết, bây giờ ta đi hỏi, có thể hắn vẫn sẽ không nói cho ta không?"
"Đó là việc của ngươi rồi."
Tô Tiểu Bộ vừa mới online, Duyên Lai đã vội vàng nhắn tin cho nàng.
"Lão bà, vừa nãy đi đâu a? Ta tìm ngươi đã lâu mà ngươi không online."
Tạ Nguyên đã bó tay với Kiều Tử Mạc rồi.
Từ khi Hàn Nặc cùng Lâm Việt ở trong game kết hôn, Kiều Tử Mạc liền như phát điên. Còn nói hắn cố gắng lâu như vậy, kết quả vẫn thất bại trong gang tấc.
Không phải sao, hắn không biết lại nổi điên làm gì, đột nhiên chạy đến gia tộc của bọn họ, hơn nữa còn lén đăng nhập tài khoản của hắn, chạy đi nói với Tiểu Bố Đinh, bọn họ đã sớm nhận biết nhau.
Tạ Nguyên thật sự không biết Kiều Tử Mạc lại muốn giở trò quỷ gì nữa!
Dù sao hắn mỗi lần đều có những hành động bất ngờ, khiến Tạ Nguyên luống cuống tay chân, cuối cùng vẫn phải để Tạ Nguyên đi thu dọn tàn cuộc cho hắn.
Bây giờ Tiểu Bố Đinh lại nghĩ Tạ Nguyên luôn lừa nàng, Tạ Nguyên đã giải thích với nàng nhiều lần rồi, mà nàng vẫn không muốn để ý đến hắn. Khiến Tạ Nguyên lo đến muốn chết.
Tiểu Bố Đinh: "Ta đi xuống lầu mua đồ a. Lão công, bây giờ ngươi đang làm gì?"
Tiểu Bố Đinh nhà hắn thế mà trả lời tin nhắn của hắn! Tạ Nguyên suýt chút nữa kích động đến nhảy dựng lên. Vậy có nghĩa là, Tiểu Bố Đinh đã không còn giận hắn nữa rồi?
Duyên Lai: "Ta đang đợi nàng a."
Tiểu Bố Đinh: "Vậy lão công, nếu như ta muốn hỏi ngươi một câu, ngươi sẽ thành thật trả lời ta chứ?"
Tạ Nguyên nghĩ Tiểu Bố Đinh sẽ không quan tâm chuyện của hắn và Mộng Du nữa, nên không chút suy nghĩ trực tiếp đồng ý.
Duyên Lai: "Hỏi đi. Ta nhất định thành thật trả lời."
Tiểu Bố Đinh: "Ngươi với Mộng Du ngoài đời có quen nhau không?"
Hả? Tại sao Tiểu Bố Đinh vẫn để ý chuyện giữa hắn và Mộng Du thế? Đều tại Kiều Tử Mạc, nếu không phải hắn nói lung tung, hiện tại đâu có ra nông nỗi này.
Tạ Nguyên lấy khuỷu tay huých vào Kiều Tử Mạc bên cạnh, nói: "Này! Tử Mạc. Tiểu Bố Đinh đang hỏi bọn ta ngoài đời có quen nhau không? Ngươi muốn ta trả lời sao?"
"Tùy ngươi."
Tạ Nguyên liếc xéo Kiều Tử Mạc một cái: "Được! Ta sẽ trực tiếp nói cho các nàng biết, Mộng Du chính là Kiều Tử Mạc."
Kiều Tử Mạc nhún vai: "Tùy tiện thôi. Ngươi nói cho các nàng ta là Kiều Tử Mạc, các nàng chắc sẽ nhanh đoán được ngươi chính là Duyên Lai thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận