Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1138: Giả bạn gái 2 (length: 3854)

"Vậy thì tốt, hy vọng ngươi nói được làm được." Vu Hàn tiếp tục dặn dò.
"Này, ta nói huynh đệ, có phải ngươi có cái gì hiểu lầm về nhà ta không?" Kiều Diệc rốt cuộc bất mãn nói, "Cha mẹ ta là người rất tốt, được không? Không tin ngươi hỏi Tiểu Nghiên, trước đây cha mẹ ta đối xử với nàng khá tốt, chị nàng còn suýt chút nữa trở thành con dâu nhà ta đấy."
Nói đến cũng coi như là có duyên, trước đây Hàn Nặc suýt chút nữa gả cho Kiều Tử Mạc, sau đó vì chuyện của Chu Mịch, Hàn Nặc lại suýt chút nữa cùng Kiều Diệc kết hôn giả.
Mà bây giờ, em gái ruột của Hàn Nặc là Chu Tiểu Nghiên, thế mà cũng phải đi làm bạn gái giả của Kiều Diệc.
Quanh đi quẩn lại, người của hai nhà bọn họ thật sự có duyên đấy...
Chu Tiểu Nghiên nghe thấy tên Hàn Nặc thì khựng lại một chút, còn Vu Hàn thì có vẻ rất hứng thú với cái gọi là chị Tiểu Nghiên kia.
"Chị của nàng...chị Tiểu Nghiên sao? Kiều Diệc, ngươi quen chị Tiểu Nghiên?"
"Nào chỉ quen biết, chúng ta suýt chút nữa đã kết hôn rồi!!!"
Kiều Diệc cười, hơn nữa từ rất lâu trước đây cha mẹ hắn đã nhận Hàn Nặc làm con gái nuôi, bây giờ hắn và Hàn Nặc coi như là anh em, bất quá mỗi lần gặp mặt vẫn sẽ có người nhắc đến chuyện trước đây suýt chút nữa thì thành sự để nói đùa.
À, nói chính xác hơn cũng không phải là nói đùa, bọn họ khi đó thuần túy coi chuyện kết hôn kia như một loại mưu kế.
"Hả?" Vu Hàn rõ ràng rất kinh ngạc.
Chu Tiểu Nghiên thì tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều, năm đó chị muốn kết hôn với Kiều Diệc, cả thành phố B đều xôn xao, Chu Tiểu Nghiên cũng biết chuyện đó.
Nàng nhớ rằng khi đó nàng đã từng có chút ghen tị với chị, cũng chính vì vậy mà khiến Chu Tiểu Nghiên đưa ra quyết định cuối cùng, bước ra bước cuối cùng kia.
Hóa ra, nàng đã thích Kiều Diệc từ rất nhiều năm trước rồi.
"Thôi được rồi, Vu Hàn, ngươi đừng kinh ngạc như vậy. Ta và chị của Chu Tiểu Nghiên cũng giống như ta và Chu Tiểu Nghiên bây giờ, đều là giả. Chuyện năm đó có hơi phức tạp, nếu như ngươi thực sự muốn biết thì đi hỏi em gái bảo bối của ngươi đi."
Ý của Kiều Diệc rất rõ ràng, bây giờ không phải là lúc thảo luận những chuyện cũ năm xưa, bọn họ còn chuyện quan trọng hơn cần thương lượng, đó là chuyện ngày mai đưa Chu Tiểu Nghiên về nhà gặp cha mẹ hắn.
"Chu Tiểu Nghiên, sáng mai ta sẽ tự mình đến đón ngươi. Hôm nay ta đã cho ngươi đưa những quần áo và đồ trang sức đó, ngươi tự chọn vài món để phối đồ, ta tin là ngươi có năng lực này. Với lại, cũng đừng quá căng thẳng, cha mẹ ta là người rất tốt. Hơn nữa, ta cũng đã nhiều năm không có bạn gái, họ thấy ngươi chắc chắn sẽ rất vui."
Ờ...
Chu Tiểu Nghiên sửng sốt một chút, cảm giác này sao nghe như kiểu Kiều Diệc là một người đàn ông không kiếm được vợ, rồi đột nhiên mang theo một cô gái về, cả nhà mừng như điên ấy?
Thôi đi, có quá không vậy.
Người ta đường đường là đại tổng tài của Kiều thị xí nghiệp, sao có thể không kiếm được vợ chứ?
Nhưng Chu Tiểu Nghiên cũng từ đó nghe ra một tia bất an, cha mẹ Kiều Diệc càng vui mừng khi nhìn thấy nàng, thì sẽ càng chú ý đến nàng hơn.
Họ càng chú ý nàng, nàng sẽ càng căng thẳng, và như vậy thì càng dễ phạm sai lầm.
Hơn nữa đây là lần đầu tiên nàng đi theo một người con trai về nhà gặp cha mẹ, cho dù là giả thì cũng rất căng thẳng. Chu Tiểu Nghiên không ngờ rằng, lần đầu tiên nàng hẹn hò, lần đầu tiên gặp gia trưởng trong đời lại dành cho Kiều Diệc cả rồi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận