Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1704: Chuyện xấu 19 (length: 3855)

Chỉ là...
"Tốt, nếu là như vậy. Vậy Kiều đại thiếu gia của chúng ta, có thể nói cho ta biết, rốt cuộc ngươi đang phiền não chuyện gì không? Thế giới này mà còn có chuyện gì có thể làm khó được Kiều thiếu gia của chúng ta sao?"
Kiều Tử Mạc bất đắc dĩ nở nụ cười.
Đương nhiên là có, ngươi chẳng phải là cái sự tình từng làm ta phiền não sao?
Bất quá những lời này Kiều Tử Mạc tự nhiên không thể nói ra. Chuyện đó đều qua rồi, cũng không trở lại được, hắn cũng không muốn lại để lộ tâm tư của mình trước mặt người khác.
"Ngươi chẳng lẽ không biết ta đang phiền não chuyện gì sao?"
Nếu không biết, sao ngươi lại chủ động đến tìm ta?
Kiều Tử Mạc đối với Hàn Nặc rất hiểu rõ, bình thường bọn họ ở công ty không tiếp xúc nhiều, đa số thời gian đều là bàn chuyện công việc mà thôi. Như hôm nay, Hàn Nặc không vì chuyện công việc mà đến văn phòng tìm hắn, đây là lần đầu.
"Được rồi, ta đúng là biết. Ta đến cũng là muốn hỏi ngươi, tối qua rốt cuộc vì sao muốn hẹn Tiểu Nghiên ăn cơm riêng?"
Mọi người đã đều biết mục đích, Hàn Nặc cũng không quanh co nữa, giữa nàng và Kiều Tử Mạc không cần quanh co làm gì.
"Ngươi đây là thay muội muội đến hưng sư vấn tội?"
"Không phải."
"Ồ, không phải? Ta thấy ngươi rõ ràng là thay muội muội gây khó dễ cho ta. Sao nào, có phải ngươi cảm thấy ta muốn bắt cóc muội muội ngươi không? Nên muốn ta tránh xa nàng ra?"
"Không phải mà. Chỉ là hiện tại công ty có lời đồn khó nghe, còn nói gì Tiểu Nghiên sau lưng Vu Hàn vụng trộm hẹn hò với ngươi. Ngươi biết đấy, ngươi ở công ty luôn là tâm điểm chú ý, hiện tại ngươi và Tiểu Nghiên có chút gì đó, không tránh khỏi bị người bàn tán. Ta chỉ là không muốn Tiểu Nghiên phải phiền não vì mấy chuyện đó mà thôi."
"Ai, ta cũng không muốn như vậy mà. Ai biết được ai nhìn thấy ta với Chu Tiểu Nghiên cùng nhau đi ra, lại còn chụp hình rồi tung lên công ty buôn chuyện. Thật là! Nếu để ta tìm được là ai..."
"Tìm được là ai ngươi muốn thế nào, chẳng lẽ lại đi đánh người ta một trận sao? Thôi được rồi, Kiều Tử Mạc, ta biết chuyện này không phải lỗi của các ngươi, bạn bè đi ăn bữa cơm cũng chẳng có gì. Nhưng mà ngươi biết đấy, Tiểu Nghiên hiện tại ở công ty còn có Vu Hàn, nếu ngươi còn thân thiết với nàng, mấy lời bàn tán xôn xao không tránh khỏi được."
"Chu Tiểu Nghiên cô ấy thật sự cùng Vu Hàn ở chung một chỗ sao?"
Vừa rồi Hàn Nặc nói Chu Tiểu Nghiên hiện tại có Vu Hàn, Kiều Tử Mạc lập tức nắm bắt lấy điểm này. Điều này có ý gì, chính là Hàn Nặc cũng chấp nhận Vu Hàn và Chu Tiểu Nghiên có quan hệ sao?
"Ờ..." Hàn Nặc cũng lập tức ý thức được hình như mình lỡ lời.
Tuy rằng hiện tại ở công ty cũng đồn thổi như vậy, mà Tiểu Nghiên cùng Vu Hàn cũng không phủ nhận. Nhưng là lời này từ miệng người tỷ tỷ như nàng nói ra ý tứ không giống nhau. Người ngoài nói thế nào cũng chỉ là chuyện bát quái, người trong cuộc không phủ nhận nhưng cũng không có nghĩa là thừa nhận.
"Không phải mà. Ta chỉ là nói bừa thôi. Tiểu Nghiên bình thường cùng với Vu Hàn tương đối nhiều thời gian, còn ngươi, ngươi là vị Đại thiếu gia có tiền có mặt trong truyền thuyết, bất kỳ ai mà dính đến ngươi cũng đều bị người bàn tán. Chính ngươi cũng nên chú ý một chút."
"Được. Ta hiểu rồi. Ý ngươi chẳng phải là muốn ta đừng trêu chọc muội muội ngươi sao, đúng không? Ngươi yên tâm đi, ta không có ý muốn trêu chọc nàng. Huống chi..."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận