Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1233: Ta không muốn 6 (length: 3786)

Chương 1233: Ta không muốn 6 Chu Tiểu Nghiên cao hứng một chút, nghĩ đến rốt cuộc lại có thể nhìn thấy Hàn Nặc tỷ tỷ, hơn nữa còn có Tiếu Tiếu.
Lâm Tiếu Tiếu hiện tại một tuổi hơn, sẽ nói đơn giản một chút câu, cũng sẽ chậm rãi đi bộ, chính là thời điểm đáng yêu nhất. Lâm Tiếu Tiếu tại lần đầu tiên nhìn thấy nàng, liền thích nàng.
Chu Tiểu Nghiên lúc ấy thật sự đặc biệt ghen tị tỷ tỷ của nàng, Hàn Nặc tỷ tỷ và Lâm Việt ca ca mặc dù trải qua nhiều đau khổ như vậy, nhưng may mắn bọn họ cuối cùng cũng ở cùng một chỗ, hơn nữa hiện tại rất hạnh phúc, còn có Tiếu Tiếu đáng yêu như vậy là con gái.
Chẳng trách Hàn Nặc tỷ tỷ hiện tại nụ cười trên mặt đều là vui vẻ, liền việc nàng nhắc đến tin tức cha qua đời, tỷ tỷ cũng không nói gì nữa. Người hạnh phúc đôi khi sẽ không để ý đến thù hận như vậy.
Chuyện đã qua mặc dù hận, nhưng hiện tại cũng đã buông xuống. Nàng sẽ bằng lòng chấp nhận chính mình, cũng không truy cứu chuyện quá khứ nữa, đây chẳng phải là minh chứng tốt nhất sao?
Bất quá Chu Tiểu Nghiên chỉ cao hứng được một lát, đột nhiên lại bắt đầu rối rắm.
Hàn Nặc tỷ tỷ một nhà đều muốn đến thành phố B, vậy thì đương nhiên nàng muốn gặp mặt tỷ tỷ. Nhưng là về phía mụ mụ...
Chu Tiểu Nghiên không biết mụ mụ hiện tại có cái nhìn như thế nào về Hàn Nặc tỷ tỷ, cũng không biết Hàn Nặc tỷ tỷ có cái nhìn như thế nào về mụ mụ của nàng. Hai người này nếu gặp mặt, chắc chắn sẽ khó xử.
Vậy nàng phải làm thế nào đây?
Ách...
Chu Tiểu Nghiên thấy khó.
Nàng đang cau mày trong phòng làm việc, Vu Hàn đến đã liếc mắt thấy.
"Sao vậy?"
"Tiểu ca ca, tỷ của ta ngày mai sẽ đến rồi."
"Ồ, vậy ngươi không phải nên cao hứng sao?"
Vu Hàn biết rõ cô nhóc nhà anh rất quan tâm đến người tỷ tỷ cùng cha khác mẹ này. Vậy nếu tỷ tỷ muốn đến, tại sao còn vẻ mặt sầu não vậy?
"Ta cao hứng chứ. Nhưng là... Ta sợ mụ của ta không cao hứng."
"Vậy à. Vậy ngươi đừng để cho các nàng gặp mặt là được."
"Có thể không?"
"Được chứ. Hay là em đi bàn với tỷ tỷ xem, nói với nàng chuyện này. Tỷ tỷ em thông minh như vậy, nhất định sẽ giúp em nghĩ ra một cách tốt!"
"À."
Chu Tiểu Nghiên chớp mắt thật sự đem chuyện này nói cho Hàn Nặc. Đương nhiên là trước lúc này, Chu Tiểu Nghiên cũng khẳng định, Hàn Nặc tỷ tỷ sẽ không để ý, cho nên mới dám nói cho nàng biết.
Quả nhiên, Hàn Nặc cũng cảm thấy nàng không nên gặp mặt Dương Thiến.
Mặc dù nói Chu Mịch hiện tại cũng đã chết, có thể coi như mẹ của nàng đại thù đã báo. Nhưng dù sao, Dương Thiến cũng là người thứ ba năm đó chen chân vào tình cảm của cha mẹ nàng, mẹ mất, Dương Thiến cũng không tránh khỏi liên quan.
Mặc dù Hàn Nặc hiện tại sẽ không đi tìm ai báo thù, nhưng bảo nàng hòa thuận, xem như không có chuyện gì xảy ra gặp mặt với Dương Thiến thì nàng vẫn là không làm được.
Dù cho Dương Thiến là mẹ của muội muội nàng cũng không được.
Cho nên Vu Hàn nói không sai, tốt nhất là các nàng không nên gặp mặt.
Hơn nữa Hàn Nặc cũng cảm thấy Dương Thiến chắc cũng không muốn thấy mình. Thay vì đến lúc đó khiến tất cả mọi người khó xử, thà sớm tránh đi còn hơn. Tránh làm Tiểu Nghiên ở giữa khó xử.
"Được, ta sẽ nghĩ ra cách." Hàn Nặc cuối cùng nói với Chu Tiểu Nghiên.
Mà cuối cùng, biện pháp Hàn Nặc nghĩ ra, lại làm cho Chu Tiểu Nghiên kinh hãi. A, không, phải là nỗi kinh hoàng đến cực độ.
Hàn Nặc đề nghị, làm Chu Tiểu Nghiên trong một tuần này, lấy lý do công ty bận, sau đó chuyển ra ngoài ở chung với nàng một tuần.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận