Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 569: Kiểm tra nha, làm sao bây giờ (length: 3729)

"Ta đây liền không vòng vo tam quốc." Lâm Nghĩa Hoa bưng chén trà lên uống một ngụm.
"Ngươi đại khái cũng biết rồi, chúng ta cùng xí nghiệp Lý thị muốn hợp tác đầu tư một cái siêu thị bách hóa quy mô lớn, cần một lượng tài chính cực kỳ khổng lồ. Vì lấy được đủ sự tin tưởng, nên Lý tổng hy vọng ngươi cùng Lý Tâm Nghi có thể sớm đính hôn."
Lâm Việt: "..."
Hắn hoàn toàn không ngờ mọi chuyện lại phát triển nhanh đến vậy, dù hắn vừa nãy cũng đoán được Lâm Nghĩa Hoa muốn bàn chuyện Lý Tâm Nghi với mình, nhưng hắn chỉ nghĩ rằng là muốn bọn họ thường xuyên đi ăn cơm thôi.
Kết quả... Lại muốn đính hôn ư?
Trời ạ, đính hôn?!
Lâm Việt từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến chuyện như vậy! Ngay cả khi ở bên Tiểu Nặc, hắn cũng thấy cả hai còn quá trẻ, chưa đến lúc nghĩ đến chuyện đó.
Hiện tại, hắn cùng Lý Tâm Nghi chẳng qua chỉ đang giả vờ là người yêu, sao lại muốn đính hôn được chứ?
Lâm Nghĩa Hoa nói chuyện này là do nhà họ Lý đề xuất, lẽ nào đó là chủ ý của Lý Tâm Nghi sao? Chẳng phải nàng đã nói với hắn rằng cả hai chỉ cần giả làm người yêu thôi sao? Nàng chẳng phải đã nói cả hai chỉ cần diễn trước mặt người ngoài, theo như thỏa thuận là được rồi sao?
Lâm Việt nhíu mày, im lặng không nói.
Lâm Nghĩa Hoa lại bưng chén trà lên uống một ngụm.
"Ta biết, chuyện này đối với ngươi có phần đột ngột. Ba ba tuy không biết vì sao ngươi đồng ý quen Lý Tâm Nghi, nhưng ta biết trong lòng con vẫn chưa hoàn toàn buông được Tiểu Nặc. Giờ muốn con đính hôn với Lý Tâm Nghi thì hơi khó khăn."
Lâm Việt cúi đầu, vẫn không nói gì.
"Nhưng mà...! Tiểu Việt, con cũng biết tình hình của tập đoàn Lâm thị chúng ta. Lần trước con đến công ty thực tập, ta cũng đã cho con xem sổ sách rồi. Bây giờ tất cả hy vọng của Lâm thị đều đặt vào trung tâm thương mại đang chuẩn bị này, ba cũng không muốn ép buộc con. Nhưng con cũng nên biết, chuyện hôn nhân của con cái nhà chúng ta phần lớn đều không thể tự do quyết định."
"Chuyện con và Tiểu Nặc trước kia, ba cũng không muốn nói gì. Hai đứa yêu nhau, Tiểu Nặc đứa trẻ đó cũng tốt, mẹ con và ta đều rất muốn các con ở bên nhau."
"Chỉ là bây giờ Tiểu Nặc đã chia tay con, thậm chí cô ấy đã quên sạch mọi chuyện về con rồi. Vậy nên Tiểu Việt, ba mong con hãy suy nghĩ kỹ về chuyện này. À đúng rồi, tối nay ta đã hẹn người nhà họ Lý đi ăn cơm, đến lúc đó con chuẩn bị tinh thần."
Ánh mắt Lâm Việt càng trở nên mờ mịt hơn.
Hắn đương nhiên biết rằng con cái của những gia đình như bọn họ rất nhiều người phải từ bỏ tình cảm riêng để lo cho sự nghiệp gia đình. Vì thế trước kia hắn mới thấy mình thực may mắn.
Nhưng không ngờ chỉ trong một thời gian ngắn vài tháng, mọi thứ đều thay đổi. Cô bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ của hắn đã không còn, người hắn yêu thì không thuộc về hắn, ngay cả tình cảm của chính bản thân mình hắn cũng không thể làm chủ được.
Hồi trước hắn tự tin bao nhiêu, tin rằng tương lai mình sẽ hạnh phúc mỹ mãn, cả gia đình sẽ luôn sống vui vẻ bên nhau.
Vậy mà bây giờ thì sao?
Đúng là khó lường...
Lâm Việt đứng lên đối diện với Lâm Nghĩa Hoa, nhẹ gật đầu với phụ thân mình, lạnh lùng đáp: "Được, con sẽ cân nhắc."
Hắn là con trai một của nhà họ Lâm, nếu hắn không vì Lâm gia hy sinh thì ai sẽ làm?
Hắn nhất định phải bảo toàn tập đoàn Lâm thị, cho dù Tiểu Nặc không thuộc về hắn thì hắn vẫn phải nỗ lực để cho Tiểu Nặc cuộc sống tốt đẹp nhất trong tương lai.
Hắn không còn lựa chọn nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận