Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1980: Một lần liền hảo 7 (length: 3842)

Ngươi nói đến giường xong xuôi một chút thời gian này, ngươi đi xuống lầu uống ly cà phê, ngắm cảnh không tốt sao? Cứ nhất định phải dùng chút thời gian ít ỏi này liều mạng làm việc.
Kiều Diệc đúng là cái người khổ mệnh a.
"Anh!" Kiều Tử Mạc vẫn đứng ở cửa, đầu ngó vào trong, "Ăn cơm rồi!"
"Ừ."
"Sao anh lại bắt đầu làm việc rồi vậy, anh không thể nghỉ ngơi một lát sao?" Kiều Tử Mạc than thở.
"Dù sao cũng không có việc gì, hơn nữa ta cũng không biết nên làm gì, vừa hay ở đây còn chút việc phải giải quyết, nên ta tranh thủ xử lý trước."
Vậy đây chính là kiểu cuồng công việc sao, hay là do không tìm được hình thức giải trí khác nên mới chỉ có thể làm việc? Ừm, lý do này cũng hay đấy!
"Thôi được rồi. Vậy anh nhanh xử lý xong việc trên tay đi, rồi xuống ăn cơm cùng nhau, mẹ ở dưới nhà chờ hai chúng ta đó."
"Được." Kiều Diệc cười nói.
Xem ra tâm trạng hắn hôm nay không tệ.
"Vậy em chờ anh."
Kiều Tử Mạc nói xong liền đứng đó chờ Kiều Diệc, Kiều Diệc cũng không chậm trễ, rất nhanh xử lý xong chuyện của mình, đứng dậy đi đến trước mặt Kiều Tử Mạc.
"Đi thôi."
"Ừ."
Xuống đến tầng dưới, mẹ đã chuẩn bị xong đồ ăn. Kiều Diệc lại khôi phục vẻ nghiêm chỉnh thường ngày, rất lễ phép chào hỏi ba và mẹ, hỏi han, rồi ngồi xuống.
Gia đình bọn họ hình thức chung sống thật ra chính là như vậy, ngoại trừ khi có Kiều Tử Mạc thì trong nhà sẽ náo nhiệt hơn, còn những lúc khác đều đặc biệt khách khí, và cũng đặc biệt tuân thủ quy củ. Tính cách của ba Kiều giống Kiều Diệc, làm lãnh đạo công ty nhiều năm, nên cách đối nhân xử thế cũng giống như Kiều Diệc, vô cùng khách quan, tỉnh táo và lạnh lùng.
Bình thường Kiều Diệc không thường ăn cơm ở nhà, nhưng cho dù là lúc hắn ăn cơm ở nhà, cả nhà cũng đều khách sáo như vậy, cứ như là khách đến nhà vậy. Nhưng mọi người đều quen với cảnh tượng đó rồi, tính cách của Kiều Diệc là như vậy, không thể quá thân thiết với ai, cũng không thể giống như Kiều Tử Mạc, có thể tự nhiên thể hiện ra sự nũng nịu.
Hắn không phải không quan tâm đến gia đình này, chỉ là cách sống chung của họ vốn như vậy. Tính cách của nhau đều vậy, ai cũng không thay đổi được, nên cũng chỉ có thể cứ tiếp tục như thế.
Nhưng cũng may hôm nay Kiều Tử Mạc ở nhà, nên bầu không khí trên bàn ăn cũng khá hơn nhiều.
Kể từ sau chuyện ảnh chụp lần trước, thật ra đây là lần đầu tiên Kiều Diệc cùng ba mẹ ăn cơm ở nhà. Tuy rằng lúc đó mẹ đưa hai tấm hình kia ra, giữa họ có chút không vui, lúc đó Kiều Diệc cũng không giải thích gì thêm mà lại từ chối giải thích.
Sau đó hắn có chút né tránh mẹ mình, cũng sợ không biết lúc nào, cha mẹ sẽ lại nhắc lại chuyện kia, nên dứt khoát ở luôn công ty cả ngày, xem như là trốn tránh.
Thêm vào sau này có Kiều Tử Mạc giúp hắn giải thích, nên chuyện kia dường như cứ thế mà qua. Cha mẹ không nhắc lại, cũng không ai đi chất vấn hắn, mà hắn cũng lười không đi nói gì hay làm gì.
Hôm nay cả nhà lại ngồi cùng một chỗ, thật ra Kiều Diệc vẫn còn hơi sợ. Với bộ dạng ngồi ăn cơm nghiêm túc này, chắc chắn mọi người sẽ phải nói gì đó. Chỉ mong cha mẹ đừng nhắc đến chuyện của Chu Tiểu Nghiên nữa, cũng hy vọng Tiểu Mạc có thể giúp hắn chuyển chủ đề đi chỗ khác.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận