Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1122: Ngươi muốn như thế nào 2 (length: 3979)

Chương 1122: Ngươi muốn như thế nào 2 Chu Đình Đình vẫn như cũ không cam tâm đứng trước mặt Kiều Diệc.
"Vậy tại sao Chu Tiểu Nghiên hiện tại liền có thể đi làm phó tá Vu phó tổng, mà ta lại phải chờ tới ba tháng mới có thể chính thức chuyển chính thức? Kiều Diệc ca ca, ngươi không cảm thấy như vậy thật không công bằng sao?"
Kiều Diệc cười nhẹ, thì ra hôm nay Chu Đình Đình đến là vì Chu Tiểu Nghiên.
Nàng sao lại xem Chu Tiểu Nghiên như kẻ thù trong tưởng tượng vậy? Giữa các nàng rốt cuộc có chuyện gì đáng để nàng so đo đến vậy?
"Vậy ngươi nên đến hỏi Vu phó tổng." Kiều Diệc thế mà cứ vậy thản nhiên trả lời một câu, hắn biết Chu Đình Đình chắc chắn không dám đi hỏi Vu Hàn, hơn nữa Vu Hàn quả thật có quyền cho Chu Tiểu Nghiên chuyển chính thức trước.
Việc công ty cấp cao chọn trợ lý cho mình, hắn là tổng giám đốc vốn dĩ cũng không có quyền tham gia.
"Nhưng mà..." Chu Đình Đình quả nhiên cứng họng, không thể nào phản bác.
"Ngươi còn chuyện gì sao? Nếu không có gì thì về chỗ làm việc đi, ta còn có công việc cần xử lý." Kiều Diệc trực tiếp ra lệnh đuổi khách.
Chu Đình Đình không cam lòng, hôm nay nàng không chỉ định đến đòi kết quả này.
"Kiều Diệc ca ca..."
"Ngươi ở công ty vẫn là gọi ta Kiều tổng đi, lúc riêng tư thì ngươi có thể gọi ta Kiều Diệc."
Chu Đình Đình sững sờ một chút, Kiều Diệc nói năng đã rõ ràng như vậy, nàng cũng đâu phải ngốc, sao có thể nghe không hiểu. Rõ ràng, Kiều Diệc không có nhiều kiên nhẫn với nàng, thậm chí không hề có cảm tình gì, nếu không cũng sẽ không lạnh lùng như vậy khi nói chuyện với nàng, mà đến cả chuyện nàng gọi hắn là "Kiều Diệc ca ca", hắn cũng để ý.
Nàng rõ ràng từ nhỏ đã gọi hắn như vậy mà!
Chu Đình Đình không muốn tin sự thật này, nhưng trên mặt đã tỉnh táo hơn, cuối cùng vẫn là không tình nguyện đổi cách xưng hô: "Vậy Kiều tổng, tan tầm tôi có thể hẹn anh ăn cơm được không?"
"Đây không phải chuyện công việc, chuyện tan tầm hãy để sau khi tan tầm rồi hỏi."
Kiều Diệc đây rõ ràng là cự tuyệt.
Hắn không muốn cho nàng bất cứ hy vọng nào, hắn biết rõ ý định của các bậc phụ huynh hai nhà, nếu hắn còn có chút biểu hiện tốt với nàng, thì chuyện này sẽ không dứt được.
Huống chi, hắn vốn dĩ cũng không thích Chu Đình Đình, đối với nàng một chút ý tứ cũng không có, cho nàng hy vọng ngược lại sẽ làm hại nàng.
Hắn có thể cho phép nàng tạm thời ở Kiều thị một thời gian ngắn, hắn có thể giữ một khoảng cách với nàng, có lẽ chờ một thời gian, nàng chờ đến mệt mỏi, tự nhiên sẽ rời đi.
Dù sao Kiều Diệc rất rõ, Chu Đình Đình cũng không thật sự cần công việc này, nàng muốn làm gì, về công ty nhà họ Chu của nàng cũng có thể làm, hắn không cần quan tâm đến nàng.
Chu Đình Đình bị Kiều Diệc chặn lời đến không biết nên nói gì, nàng từ trước đến giờ luôn kiêu ngạo, quen với việc được mọi người vây quanh, nay lại đột ngột bị Kiều Diệc hết lần này đến lần khác cự tuyệt, trong lòng tự nhiên không thoải mái.
Nhưng mà nàng cũng không thể nói gì, ai bảo nàng thích Kiều Diệc cơ chứ.
Hơn nữa cha mẹ nàng đã nói với nàng, nàng và Kiều Diệc là có hy vọng, hai nhà Kiều và Chu cũng sớm đã đạt thành mục đích thông gia, hiện tại chỉ là vấn đề thời gian.
Cho nên, nàng tạm thời chịu chút ấm ức thì sao đâu? Chỉ cần chịu đựng qua giai đoạn này, Kiều Diệc vẫn sẽ là của nàng.
Bất quá thái độ của Kiều Diệc đối với nàng hôm nay lại lạnh nhạt như vậy, khiến Chu Đình Đình không ngờ tới, trước đây quan hệ của nàng với Kiều Diệc dù không tính là tốt, nhưng Kiều Diệc thấy nàng ít nhất cũng sẽ đối đãi lễ phép.
Nhưng mà hôm nay tại sao lại thay đổi như vậy? Nàng rõ ràng trong mắt Kiều Diệc thấy được sự chán ghét đối với nàng!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận