Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2428: Vu thúc thúc 11 (length: 3627)

"Tiểu Nghiên này nghe lời, tựa như là đã có mục tiêu rồi."
Câu này nói, không biết là Vu ba ba cố ý nói hay là vô tình?
"Cái nào... Đâu có a." Chu Tiểu Nghiên nháy mắt xấu hổ đến mặt đỏ bừng, "Cái kia, ta trước tiên mang canh ra ngoài đã."
Sau đó nàng dựa vào cớ mang canh ra ngoài, lập tức tránh đi.
"Kia Vu Hàn, ngươi cũng cùng Tiểu Nghiên ra ngoài đi, ta xào thêm một món nữa là xong, ngươi đi lấy bát đũa gì đó dọn ra đi."
"Vâng, ba."
Thật ra vấn đề vừa rồi đúng là Vu ba ba cố ý hỏi, hắn đã nhìn ra Chu Tiểu Nghiên và Vu Hàn có vấn đề, liền nghĩ có phải Tiểu Nghiên thích người khác không, cho nên mới thành ra như vậy. Kết quả hắn vừa mới giả vờ thuận miệng hỏi một chút, đúng là đã nhìn ra.
Tiểu Nghiên đúng là có người thích rồi. Vu ba ba sống mấy chục năm, tâm tư của một đứa trẻ còn không giấu được hắn.
Nhưng nếu Tiểu Nghiên thật sự thích người khác, vậy nàng và Vu Hàn chẳng phải là không có khả năng sao?
Là cha của Vu Hàn, Vu ba ba khẳng định sẽ cảm thấy đáng tiếc cho Vu Hàn.
Con trai mình, ông tự nhiên hiểu rõ. Những năm nay, Vu Hàn chưa từng nghiêm túc thích một ai, kể cả trước đó nghe hắn hay nhắc đến cô bé nước ngoài, sau cũng xác nhận, chính là Chu Tiểu Nghiên. Cho nên tình cảm Vu Hàn dành cho Tiểu Nghiên chắc chắn là rất sâu đậm.
Hiện tại nếu Tiểu Nghiên thích người khác, chắc chắn trong lòng Vu Hàn sẽ rất khổ sở, không thể chấp nhận. Cho nên đây mới là nguyên nhân Tiểu Nghiên muốn dọn ra ngoài sao?
"Tới tới tới, ăn cơm."
Vu ba ba làm xong món cuối cùng, sau đó bưng ra, đặt trên bàn ăn.
"Đến, mọi người đừng khách sáo, đều là người một nhà, không cần khách khí vậy. Nào, Tiểu Nghiên, mau nếm thử món thịt kho tàu hôm nay chú làm xem sao?"
Vu ba ba vừa nói, vừa gắp một miếng thịt kho tàu lớn vào bát Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên đương nhiên không dám cự tuyệt, lập tức nhận lấy, sau đó ngoan ngoãn bỏ vào miệng.
"Ưm..." Sau khi ăn hết một miếng thịt kho tàu, Chu Tiểu Nghiên ra sức gật đầu, "Thịt kho tàu chú làm, mềm tan trong miệng, ngon quá! Không ngờ chú làm món ăn ngon như vậy!"
Trước đây khi mẹ Chu Tiểu Nghiên còn sống, họ ở nhà, vì ba Vu Hàn cũng phải đi làm, nên phần lớn thời gian đồ ăn ở nhà đều do Dương Thiến làm, Chu Tiểu Nghiên cũng rất ít khi ăn đồ ăn do Vu ba ba làm, cho nên cô không biết, tài nấu ăn của Vu ba ba như thế nào.
"Thật không, tay nghề nấu nướng của ta không tệ chứ. Chủ yếu là mẹ Vu Hàn qua đời sớm, ta một mình vừa làm cha vừa làm mẹ, dù cho sau này Vu Hàn đi du học, nhưng ta cũng phải học cách tự chăm sóc mình, phải không? Cho nên dần dà cũng học được những thứ này. Vu Hàn này, con bây giờ cũng ở một mình, cũng phải bắt đầu học cách tự lo cho bản thân, hiểu không?"
"Con biết rồi, ba, ba xem con bây giờ không phải chăm sóc mình rất tốt sao? Nên ba đừng lo lắng. Nếu ba thật sự không yên tâm thì cứ ở lại đây đi, ở cùng con luôn."
"Ta mới không muốn! Các con đều lớn rồi, nên có cuộc sống riêng, ta người già này cũng không muốn ở cùng đám trẻ tuổi như các con, để rồi đôi bên lại thấy nhau chán ghét."
"Tiểu Nghiên, thấy chưa, ba ta đó chính là như vậy đấy."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận