Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 780: Thi cuối kỳ (length: 3753)

Có lẽ coi "Duyên Lai" là Tiểu Bố Đinh người đầu tiên thực sự có ý nghĩa dùng tâm yêu thích, mặc dù hắn là nhân vật ảo trong trò chơi, nhưng dù sao hắn đã cùng Tiểu Bố Đinh trải qua một khoảng thời gian dài như vậy, cùng nàng vui vẻ, cũng cùng nàng đau khổ. Đã bảo vệ, cũng đã cưng chiều nàng.
Cho nên, trong mắt Tiểu Bố Đinh, "Duyên Lai" có lẽ đã sớm trở thành một phần trong cuộc sống của nàng. Nàng đã quen với hình thức ở chung cùng "Duyên Lai" trong game, đến mức về sau khi chủ nhân thực sự của "Duyên Lai" là Tạ Nguyên xuất hiện trước mặt nàng, nàng lại nhất thời không chấp nhận được.
Trước kia nàng nhìn thấy "Duyên Lai" là vị tướng quân tuấn tú cưỡi bạch mã mặc áo trắng, nhưng bây giờ nhìn thấy Tạ Nguyên lại là một nam sinh thích cười, thích chơi bóng rổ đầy ánh nắng.
Chắc chắn sẽ có một quá trình chuyển tiếp trong chuyện này.
Tạ Nguyên là vì sáng sớm đã biết Tiểu Bố Đinh kỳ thực chính là Tô Tiểu Bộ, nên hắn không mất quá nhiều thời gian để thích nghi, còn Tô Tiểu Bộ thì lại đột ngột biết Tạ Nguyên kỳ thực chính là Duyên Lai, với nàng mà nói, một người vốn dĩ xa không thể chạm tới đột ngột xuất hiện bên cạnh, lại còn biết hết về nàng, chuyện này khiến nàng có chút bất an.
Tô Tiểu Bộ cũng không ngờ Hàn Nặc sẽ nói với nàng như vậy. Nói thật, ngày đó nàng cự tuyệt Tạ Nguyên, sau đó cũng nghĩ có thể Tạ Nguyên từ nay về sau sẽ không để ý đến nàng nữa, vậy thì "Duyên Lai" có lẽ cũng sẽ không xuất hiện bên cạnh nàng nữa.
Nàng vẫn rất không nỡ "Duyên Lai".
Chỉ là, những chuyện này đều theo bản năng, nàng cũng không biết lúc đó vì sao mình lại có phản ứng như vậy, khi nhìn thấy tờ giấy kia trong giây phút ấy, nàng theo bản năng muốn chạy trốn.
Nàng thích phương thức ở chung với "Duyên Lai", nhưng đột ngột muốn để nàng cùng Tạ Nguyên ở bên nhau, nàng lại cảm thấy sợ hãi.
Nàng cũng không biết vì sao.
Sau này Trần Thu Dĩnh hỏi nàng có hối hận không? Nàng khẽ gật đầu nói có một chút.
Vì ngày thứ hai là lễ Giáng Sinh, Tiểu Bố Đinh ở trong game chờ "Duyên Lai" cả ngày, hắn cũng không online. Ngày đó trong toàn bộ trò chơi đều là tỏ tình, tặng hoa, Tiểu Bố Đinh ngơ ngác ở đó nhìn người khác thể hiện tình cảm. Sau đó, nàng chạy đến trên đỉnh núi tuyết, ngồi một ngày.
Mãi đến lúc này hôm nay, nick Tiểu Bố Đinh vẫn ngồi trên núi tuyết, còn Tạ Nguyên thì vẫn không online.
Hai ngày nay, Tiểu Bố Đinh không đi đâu cả, ngay cả cơm cũng là Trần Thu Dĩnh mang về giúp nàng. Nàng không chờ được điện thoại của Tạ Nguyên, cũng sợ đi ra ngoài sẽ gặp Tạ Nguyên.
Có lẽ, nàng và Tạ Nguyên, thật sự sẽ mỗi người một ngả.
Tô Tiểu Bộ chua xót cười nói: "Đúng vậy, hiện tại ta dù không muốn, cũng nhất định phải thoát ra khỏi trò chơi."
Trong mắt nàng vẫn có thất vọng và thương cảm, Hàn Nặc nghĩ, có lẽ nàng cũng không phải hoàn toàn không quan tâm Tạ Nguyên?
Nếu hoàn toàn không quan tâm, sao lại sợ gặp phải? Chỉ là loại tình cảm này, Hàn Nặc không thể can thiệp được.
Hàn Nặc đứng dậy, vỗ vai Tô Tiểu Bộ: "Được rồi, Tiểu Bố Đinh, cứ bình tĩnh vài ngày đã. Có lẽ qua vài ngày, ngươi sẽ nghĩ thông suốt nhiều vấn đề."
"Hy vọng vậy. Vừa hay kỳ thi cuối kỳ sắp đến, ta cũng không có thời gian chơi game."
"Cái gì, sắp thi thử?" Hàn Nặc gần đây vì chuyện của Lâm Việt, còn có chuyện của Lâm gia, nên trốn học vài buổi, thậm chí còn quên là ngày nào bắt đầu kiểm tra.
"Đúng vậy, sau khi nghỉ lễ Tết dương lịch xong là bắt đầu kiểm tra."
Hàn Nặc: "!!!""
Trời xanh ơi, đất hỡi ơi, ai đến cứu vớt việc kiểm tra của nàng vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận